Chương 30: (Vô Đề)

Phù Diệp trong lòng có vạn con gà chạy qua la hét.

Á á á á á á.

Nếu Phù Hoàng mở ra trước mặt mọi người, hắn có thể đập đầu xuống đất mà chết.

Tần nội giám nhìn thấy bìa cuốn sách kia, cũng giật mình.

Đành vậy thôi, bìa cuốn sách ấy quả thực khiến người ta liên tưởng không hay.

Lão lập tức ngẩng mắt nhìn Phù Hoàng, thấy Phù Hoàng ném cuốn Ngọc Trâm Ký lên bàn sưởi.

Rốt cuộc là người theo hầu hoàng đế nhiều năm, Tần nội giám phản ứng rất nhanh, lập tức lùi lại hai bước, vẫy tay ra hiệu cho tất cả người trong cung lui ra ngoài.

Song Phúc cũng theo đó rút lui, vẫn chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Hắn đứng ngoài cửa thò đầu vào trong muốn xem rõ ràng, vừa mới thò đầu ra, liền thấy Tần nội giám cũng bước ra.

Tần nội giám là người được hoàng thượng tin cậy nhất, vậy mà cũng phải tránh mặt!

Hắn vội lùi lại một bước, cúi đầu đứng im lặng.

Khánh Hỷ lúc này mới dẫn hai nội quan khác vào trong Đông Khóa Viện, tà áo màu xanh đen lấp ló như sóng biếc, phần thân trên gần như bất động.

Hắn nhìn thấy một đám người đứng chật dưới hiên, cũng giật mình, liếc nhìn Song Phúc, Song Phúc khẽ lắc đầu.

Hắn không biết chuyện gì đang xảy ra!

Thường nghe nói hoàng thượng tính tình thất thường, hôm nay hắn mới tận mắt chứng kiến, tim đập loạn như trống đánh.

Hắn lén nhìn Tần nội giám, lại thấy khóe miệng của nội giám đại nhân run run.

??

Gió trong viện thổi qua cửa sơn son, khiến cuốn Ngọc Trâm Ký trên bàn sưởi lật qua vài trang, cuối cùng dừng lại đúng ở bức tranh minh họa bên trong.

Trên đó rõ ràng vẽ hai người đàn ông, tư thế thân mật, ôm lấy nhau.

!!

Phù Hoàng cũng không biết trên đời lại có thứ như vậy.

Cúi mắt nhìn kỹ, quả thực là hai người đàn ông, thần thái d. âm đ. ãng, thân thể quấn lấy nhau.

Phù Diệp không nhịn được nữa, bước lên hai bước, dùng tập tấu chương trên bàn đè lên Ngọc Trâm Ký, ngượng ngùng gọi: Hoàng huynh.

Phù Hoàng thần sắc không u ám, cũng không kinh ngạc, chỉ im lặng cầm lấy hai cuốn còn lại.

Một cuốn Quốc Sách Luận, đè lên một cuốn sách xuân cung, trên bìa ghi ba chữ Tiêu Xuân Đồ.

Y ném cả hai cuốn lên bàn sưởi, im lặng hồi lâu, hỏi:

"... Ngươi thường ngày xem những thứ này?"

Phù Diệp lập tức lắc đầu:

"Hôm qua mới thấy ở Tàng Thư các, trước đây chưa từng xem qua ạ!"

Nói xong, hắn lập tức lấy Quốc Sách Luận đè lên trên cùng, lại ân cần nhặt những tấu chương rơi trên giường sắp xếp ngay ngắn. Bình thường hắn nhanh nhảu, lúc này lại mặt đỏ bừng, cả tai cũng đỏ lên, không nói năng gì, làm xong liền cười nịnh Phù Hoàng.

Phù Hoàng xoa xoa đầu ngón tay, lại rút cuốn Tiêu Xuân Đồ ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!