Còn phải lựa chọn gì nữa?
Hầu hạ bậc quân vương như hầu hạ hổ dữ, có thể tránh được chút nào hay chút nấy.
Nhưng bề ngoài vẫn phải làm ra vẻ cung kính.
Phù Diệp dịu dàng đáp:
"Thần đệ đọc sách chẳng được bao nhiêu, lại chẳng hiểu gì về triều chính, ngay cả nghi lễ cung đình cũng chỉ biết lơ mơ, nếu ở lại trong cung, chỉ sợ chẳng thể giúp hoàng huynh chia sẻ gánh nặng."
Hơn nữa dính dáng đến chính sự nguy hiểm lắm.
Hắn không muốn trở thành con bài của Thái hậu để chống lại hoàng đế.
Phù Hoàng nghe hắn xưng thần đệ, sắc mặt lập tức trầm xuống, bóp chặt tờ tấu chương trong tay, chỉ lạnh nhạt nói:
"Nếu ngươi nghĩ ra khỏi cung khai phủ riêng là có thể thoải mái vui chơi, nuôi một đám gia nhân lực lưỡng và nam tử đẹp đẽ, thì đã lầm to rồi."
"Nếu xuất cung khai phủ, mùa xuân này Thái hậu sẽ chỉ hôn cho ngươi."
Phù Diệp: ...
Hắn biết các vương gia thời xưa dù thích đàn ông vẫn có thể cưới vợ sinh con, nhưng hắn mang linh hồn hiện đại, làm sao có thể làm chuyện đó được!
Hắn suy đi tính lại, cảm thấy chỉ nói mình thích đàn ông có lẽ chưa đủ:
"Hoàng huynh, thần đệ... đối với nữ nhân, hoàn toàn bất lực."
Bên ngoài, Tần nội giám đột nhiên ho sặc sụa, vội vàng chạy ra khỏi điện.
Hoàn Vương điện hạ quả thật... quả thật quá thẳng thắn!
Phù Hoàng nói:
"Vậy thì đến Chấp Trung Đường học tập."
Phù Diệp từ chính điện Thanh Nguyên Cung bước ra, ngửa mặt lên trời thở dài.
Tần nội giám hỏi:
"Điện hạ ở trong cung không được vui sao?"
Phù Diệp đáp:
"Cũng không phải không vui."
Chỉ là ở cạnh thiên tử, trong chốn cấm cung, luôn cảm thấy thiếu tự do. Nếu ra ngoài cung ở, hắn vẫn có thể tùy ý vào cung mà.
"Chứng đau đầu của bệ hạ chưa khỏi, cần điện hạ ở bên hầu hạ. Hơn nữa điện hạ mới trở về không lâu, chưa kịp hưởng niềm vui đoàn tụ cùng bệ hạ và Thái hậu, sao có thể vội ra ngoài ở riêng được?"
Phù Diệp đáp:
"Phải, ta cũng lưu luyến không nỡ rời đi, quả nhiên vẫn nên ở lại là tốt nhất!"
Nói xong mặt mày ủ rũ bỏ đi.
Vì phải đi học, Khánh Hỷ và Song Phúc bận rộn đến tận khuya. Phù Diệp trằn trọc mãi, gần sáng mới chợp mắt được chút.
Tần nội giám phát hiện chứng đau đầu của hoàng đế lại tái phát, nhưng có lẽ không quá nghiêm trọng, chỉ là trời chưa sáng đã dậy, dẫn đoàn cấm vệ đến trường bắn ở Bắc Uyển.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!