Chương 16: (Vô Đề)

Trong yến tiệc cung đình, ngồi ở vị trí cao quý nhất là hoàng đế.

Thái hậu không phải là trung tâm, nhưng ngồi bên trái phía trên chỗ hoàng đế, hướng Đông.

Bởi vì theo lễ nghi, phía Đông bên trái là tôn quý.

Lý ra tiếp theo nên là các Thái phi ngồi ở vị trí tôn kính, nhưng có lẽ vì hắn là huynh đệ ruột thịt của hoàng đế, lại vừa mới trở về sau nhiều năm, là tâm điểm chú ý của mọi người, cũng có thể là do các Thái phi đều không muốn ngồi gần hoàng đế, nên các Thái phi ngồi dưới Thái hậu, còn hắn thì được xếp ngồi bên phải hoàng đế.

Trông như thể địa vị của hắn cực kỳ cao quý.

Cung đình phân chia đẳng cấp rõ ràng, bàn ghế của hắn đều thấp và nhỏ hơn của hoàng đế một chút. Lúc này mọi người đã yên vị, chỉ còn Thái hậu và hoàng đế chưa đến.

Hai vị tôn quý nhất chưa đến, yến tiệc đương nhiên không dám bắt đầu. Mọi người ngồi đó yên lặng chờ đợi.

Người rất đông, nhưng cực kỳ yên tĩnh, thỉnh thoảng có một hai tiếng ho, không khí chẳng giống yến tiệc, mà giống như tang lễ.

Phù Diệp ngồi đó, chỉ cảm thấy hàng ngàn ánh mắt đang dán vào mình. Trong đám đông nam nữ già trẻ đều có, hắn nhìn mãi vẫn không biết Tạ Lương Bích là ai.

Tạ tướng địa vị rất cao, chỗ ngồi trong cung yến cũng rất gần, gia quyến của ông ta không thể ngồi cùng. Cả Thanh Thái Cung chật kín người, các nữ tử đều mặc triều phục lộng lẫy, hương thơm ngào ngạt, nam tử thì đa phần... cũng tạm được.

Duy có mấy vị công tử trẻ tuổi trông khá tuấn nhã nổi bật.

Bên ngoài đại điện lại có người bước vào, Phù Diệp liếc nhìn, vẫn không phải Thái hậu hay hoàng đế.

Hai mẹ con giả tạo này chẳng lẽ đang tranh nhau xuất hiện cuối cùng sao!

Hắn tưởng chuyện này chỉ xảy ra trong giới giải trí.

Song Phúc khẽ nói:

"Điện hạ có muốn dùng chút đồ ăn lót dạ không?"

Phù Diệp lắc đầu, liền thấy bên ngoài một đoàn người đen nghịt tiến vào.

Phù Hoàng đến rồi.

Cả cung đều đứng dậy, quỳ lạy.

Không, là quỳ rạp, không một ai dám ngẩng đầu.

Phù Hoàng đi ngang qua trước mặt họ, ánh mắt lướt qua hắn, rồi ngồi xuống giữa đám cung nhân vây quanh.

Phù Diệp nghi ngờ y đến chỉ vì không muốn mọi người vui vẻ trong yến tiệc này.

Bởi vì sau khi y đến, yến tiệc vốn đã không náo nhiệt giờ càng thêm lạnh lẽo, chỉ còn tiếng ngọc va chạm của cung nhân qua lại.

Vì Phù Hoàng, cung đình này luôn khiến hắn cảm thấy như một cơn ác mộng xa hoa mà chết lặng, tựa yến tiệc dưới âm phủ.

Chưa đầy một phút, Thái hậu đã đến.

Quả nhiên là tranh làm người cuối cùng.

Yến tiệc cuối cùng cũng bắt đầu.

Phù Diệp ghét nhất là tham gia những bữa tiệc tập thể, đặc biệt là loại tiệc phân chia đẳng cấp rõ ràng như thế này, ăn đâu phải là món ngon, rõ ràng là nhân tình thế thái.

Lễ nghi trong cung yến rườm rà, nhưng hôm nay hoàng đế có vẻ tâm trạng không tệ.

Bởi vì Phù Diệp nghe thấy Tạ tướng ngồi dưới y thì thầm:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!