Chương 33: (Vô Đề)

Chùa Phúc Hoa chủ trương lối sống giản dị, phòng nghỉ vô cùng đơn sơ, xây thấp lè tè, Hoàng đế bệ hạ đứng trong đó, căn phòng trở nên chật chội, ngột ngạt. Tần nội giám bước tới mở hé cửa sổ, liếc thấy Hoàn vương đang đứng ngoài sân.

Lúc này trăng sáng vằng vặc, chiếu lên người Phù Diệp, chiếc pháp y bát bảo tua ngọc hoa sen lộng lẫy, trang nghiêm, trong buổi lễ, họ Phù ai nấy đều có nốt son cát tường do cao tăng điểm lên giữa chân mày, hắn cũng vậy, một vệt son hình ngón tay, càng tôn lên vẻ đẹp diễm lệ, tinh xảo.

Ba ngày không gặp đã thấy hắn đẹp hơn ba ngày trước, trăng trên trời cũng phải nhường bước.

Phù Hoàng đứng ngây người.

Tần nội giám nhắc nhở:

"Bệ hạ, điện hạ vẫn còn đợi ở ngoài."

Phù Hoàng lòng dậy sóng, nhưng lại nói:

"Bảo hắn về đi, nói ta đã nghỉ rồi."

Tần nội giám nghĩ, đây là ghen đến mức che giấu cũng không thèm nữa sao?

Làm sao để điện hạ biết bệ hạ đang ghen đây!

Lão nghĩ Hoàng đế quả thật ngang tàng, tự ý tự tại. Vương gia thích nam sắc, chẳng giấu giếm, giờ chỉ vì bệ hạ không thích, liền bắt điện hạ phải giữ khoảng cách với các mỹ nam, điện hạ tuổi trẻ khí thịnh, đáng lẽ phải ôm trọn thiên hạ mỹ nam, thật là oan uổng.

Bệ hạ là huynh trưởng, ghen kiểu này quả thật vô lý.

Nhưng... ai dám đòi Hoàng đế phải lý lẽ?

Ôi.

Lúc này những chiếc đèn hoa sen vẫn lơ lửng trên trời, quý nhân và tăng chúng trong chùa đông đúc, bên ngoài còn vô số dân chúng chen chúc xem đèn, nhưng vì sự xuất hiện của Hoàng đế, dù người đông nhưng ngoài tiếng ngựa xe, chẳng còn nghe thấy gì khác.

Rất nhiều người vội vã rời đi ngay trong đêm.

Có tiếng trẻ con khóc vang lên, Phù Diệp nghe thấy ai đó hoảng hốt nói:

"Bịt miệng nó lại! Hoàng thượng đang ở đây!"

Câu nói

"Hoàng đế có thể khiến trẻ con nín khóc" quả thật hiện thực hóa.

Phù Diệp cảm thấy thanh danh của Phù Hoàng thật sự cần phải thay đổi, mà đó sẽ là một công trình lâu dài tích tiểu thành đại.

Hắn đang suy nghĩ, thì thấy Tần nội giám bước ra.

Hắn nhìn Tần nội giám, Tần nội giám khẽ nói:

"Điện hạ, bệ hạ đã nghỉ rồi."

Phù Diệp trong lòng ngượng ngùng, hỏi: Thật sự nghỉ rồi?

Giận dỗi luôn đấy hả!

Tần nội giám nói:

"Cũng không phải thần trách điện hạ, nhưng điện hạ thật sự không cẩn thận."

Phù Diệp cũng bực bội:

"Ai biết hoàng huynh hôm nay lại đến? Không phải nói ngày mai gặp ở trường săn Trục Lộc sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!