Lê Nguyệt Uẩn đi ra toilet, cách khá xa thì thấy Vu Tư Linh đang nói chuyện với một người phụ nữa, cười cười đi qua: Quen sao?
Không quen.
Vu Tư Linh lập tức cắt đứt quan hệ:
"Chỉ là thấy bộ dáng chơi game của dì ấy hình như rất giỏi thôi."
Muốn chơi sao? Lê Nguyệt Uẩn hỏi.
"Hả? Có thể chơi không?"
Đương nhiên có thể.
Vừa dứt lời, cậu nam sinh mười lăm mười sáu tuổi kia đột nhiên gỡ tai nghe xuống, hưng phấn mà nhìn các nàng:
"Tới đi, Tổ đội hay là PK ?"
PK. Vu Tư Linh giành nói trước, dự định giáo huấn cho kẻ lừa đảo yêu trên mạng này một trận.
"Không thành vấn đề, tới đây nào, các cô gái." Nam sinh kích động mà bẻ khớp tay.
Hai người sau khi ngồi xuống, chờ một lát, đồng thời nhìn về phía đối phương, trăm miệng một lời: Chị/Em có biết chơi game thế nào không?
"Nửa phút sau, hai người lại lần nửa trăm miệng một lời:"Chị/Em cũng không biết?Hai người:...
"Vu Tư Linh nóng ruột, nhỏ giọng nói:"Chị không biết, vậy tại sao lại không hỏi vì sao em lại muốn chơi game?Hử, hai việc này có liên quan đến nhau sao?
Chị không biết, cho nên muốn nhìn em chơi a.
"Lê Nguyệt Uẩn cũng nhỏ giọng theo:"Chị thấy em nói muốn PK như chém định chặt sắt như vậy.
Chị còn tưởng rằng em là cao thủ đấy.Cao thủ gì chứ, em chỉ biết chơi Đấu địa chủ (game đánh bạc) thôi.
"Vu Tư Linh vừa mới nói xong, đột nhiên ánh mắt sáng ngời, đứng dậy, nói với cậu nam sinh kia,"Mấy người sao còn chưa online!Nam sinh:?
"Nam sinh ở trong game nhìn một vòng:"Các cô ở đâu?Vu Tư Linh:Phòng Hoan Lạc số ba Đấu địa chủ, mau đến đi, hoa của ta đợi đến mức sắp héo hết rồi.
"Lê Nguyệt Uẩn vì sự cơ trí của nàng gật đầu tán dương một cái. Nam sinh:"...Cút cút cút, cút qua một bên đi, tôi mới không chơi cái trò Đấu địa chủ gì đó đâu!
"Cậu nam sinh hùng hùng hổ hổ mà tiếp tục chơi game, không để ý đến các nàng nữa. Mà má Vương lại giơ tay lên:"Đấu đại chủ?
Dì được nha!
"Vu Tư Linh chợt dừng lại, cảm thấy có chỗ nào đó không đúng, nhìn Lê Nguyệt Uẩn, mới sực nhớ ra hôm nay chính là ngày hẹn hò, làm sao có thể cần bóng đèn cơ chứ!"Không, dì không được.
"Vu Tư Linh điên cuồng nháy mắt ra hiệu với má Vương. Ai ngờ sức tiếp thu của má Vương quá cao siêu:"Cô yên tâm đi, dì chính là quán quân cả một nhóm của Đấu địa chủ đấy, sẽ không ngáng chân đâu.Vương Tổ Hiền, mau online đi.Nam sinh hối thúc.Câm mồm mi lại đi! Người lớn nói chuyện con nít đừng có xen mồm vào!
"Má Vương quay đầu hung dữ với cậu nam sinh kia, tức giận gỡ tai nghe của cậu nam sinh kia xuống. Nam sinh hoảng sợ;"Bà làm gì đấy?Bà làm gì à? Bà đây thay mẹ mi giáo huấn cái loại con cái chuyên đi lừa gạt người khác như mi đấy!
"Vu Tư Linh tranh thủ hỗn loạn kéo Lê Nguyệt Uẩn chạy ra bên ngoài, Lê Nguyệt Uẩn có chút lo lắng:"Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?Sẽ không đâu."
Vu Tư Linh cũng không quay đầu lại mà túm lấy cô chạy đi.
Đùa gì chứ, Má Vương trước kia từng luyện võ, được Vu Thiên Túng mời về nhận chức bảo mẫu kiêm vệ sĩ, bởi vì quá mức dũng mãnh mà tới nay vẫn chưa lập gia đình, tuyệt đối không thể không đánh thắng một thằng nhóc vừa mới mọc lông tơ đâu.
Lê Nguyệt Uẩn:
"Không, chị là nói cậu nam sinh kia, không có sao chứ?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!