Vu Tư Linh trở về Vu gia, liền nhận được cuộc gọi từ Đào Thư Cần:
"Linh Linh, ngày mai nhớ tới dự tiệc đó nha, tất cả đượ chuẩn bị xong cả rồi."
Vu Tư Linh gật đầu khom lưng:
"Không thành vấn đề, vất vả cho đồng chí quá."
Đào Thư Cần nói:
"Tiệc sinh nhật còn vất vả hơn nhiều."
Ngày mai là sinh nhật Vu Tư Linh, hai người là bạn từ bé nên thường hay giúp nhau chuẩn bị tiệc mừng.
Lúc sinh nhật, Vu Tư Linh chỉ cần là một bé gái thảnh thơi thôi.
Nàng sớm đã tắm rửa xong, khi đi ngang qua thư phòng nhìn thấy lão ba vẫn còn đang làm việc mới thúc giục nói:
"Ba ngủ sớm một chút đi, đừng thức đêm."
Ba Vu theo bản năng sờ sờ đầu:
"Ba đi ngủ ngay đây. Đúng rồi bảo bối, sinh nhật ngày mai con muốn có quà gì nào?"
Cái gì cũng được ạ. Vu Tư Linh nói.
Vu Thiên Túng thập phần chờ mong nói:
"Vậy ba cho con một người bạn trai nha, thế nào?"
Vu Tư Linh mắt trợn trắng:
"Vậy con sẽ cho ba một người con gái bỏ nhà đi."
Vu Thiên Túng:
"Không biết tốt xấu, chỉ biết khi dễ lão ba của con. Con gái nhà người ta cũng biết đi tìm này kia vài đối tượng, vậy mà con lại" vườn không nhà trống
". Con có biết là có bao nhiêu người tìm ba hỏi thăm chưa?"
Ba. Vu Tư Linh đi vào phòng, ngồi trên bàn đùa nghịch mô hình địa cầu trên bàn,
"Bọn họ tìm ba hỏi thăm, rốt cuộc cũng đâu phải coi trọng con đâu người ta là coi trọng ba cùng với Vu gia chúng ta ấy chứ?"
"Cái này thì có vấn đề sao? Ba cùng Vu gia đều là của con." Ba Vu thở dài,
"Huống chi, ai nói kẻ có tiền hôn nhân đều là liên hôn? Lỡ như đó là chân ái ai mà biết được?"
Vu Tư Linh bĩu môi: Thôi bỏ đi.
Người muốn theo đuổi nàng xếp hàng dài mấy con phố nhưng cơ hồ đều biết nàng là thiên kim tiểu thư hoặc ít nhiều gì cũng để mắt đến gia sản nàng vài phần.
Ba Vu gỡ kính xuống:
"Bảo bối, con phải tập thích ứng đi. Về sau còn sẽ có nhiều người vì thân phận của con mà tiếp cận, con phải học được cách phân biệt nhân tâm."
Vu Tư Linh:
"Con đương nhiên biết."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!