Thang máy quẹt thẻ thẳng lên tầng cao nhất.
Cửa văn phòng tổng tài khép hờ…
Bên trong truyền ra tiếng nam nữ trò chuyện.
—
"Thuần Nhi, Lục Quang Tễ dường như rất quan tâm đến cô thế thân kia, em phải cẩn thận."
Là giọng của Phùng Thành — anh trai Phùng Thuần.
—
"Hừ, cô ta cũng xứng?"
Đúng là giọng của Phùng Thuần.
—
"Anh cũng nói rồi, cô ta chỉ là thế thân. Với Lục Quang Tễ, chỉ có em mới là độc nhất vô nhị."
Phùng Thuần cười khinh hai tiếng:
—
"Chia tay bốn năm thì sao? Lục Quang Tễ chẳng phải vẫn nghe lời em răm rắp đó thôi!"
Phùng Thành dường như có chút do dự:
—
"Nhưng dạo gần đây, em muốn quay lại, anh ta đều không chịu."
— "Lục Quang Tễ bây giờ ngoài miệng cứng rắn, không chịu tái hợp. Nhưng với cái cơ thể bệnh hoạn đó, ngoài em ra ai dám chạm vào? Không có em, đến nhu cầu căn bản nhất hắn còn không làm nổi, còn giả vờ thanh cao, nực cười.
Mỗi lần nghĩ tới chuyện kết hôn rồi phải chạm vào cái thân thể dơ bẩn đó, em chỉ muốn nôn.
"Phùng Thành ngập ngừng: —"Lục Quang Tễ chẳng phải đã nói chưa từng bị cặp vợ chồng kia xâm hại sao…—Xâm hại?
"Tôi vội vàng quay sang nhìn Lục Quang Tễ. Sắc mặt anh rất bình tĩnh, chẳng hề bị ảnh hưởng bởi những lời của anh em Phùng gia. Giọng Phùng Thuần càng thêm lạnh lẽo: —"Nếu thật sự không bị xâm hại, vậy tại sao cơ thể hắn lại mắc loại bệnh này? Bao nhiêu năm rồi, ngoài em ra, ai đụng vào cũng như bị bỏng…—Thuần Nhi, nếu em vẫn không vượt qua được chuyện này, Tinh Xán cũng sắp về tay em rồi, hay là em ở bên Eric đi? Dù gì suốt 4 năm qua cũng là Eric ở bên em.—Tinh Xán thì là gì!
Em muốn là cả tập đoàn Lục thị. Em muốn Lục Quang Tễ phải như chó, quỳ dưới chân em cầu xin, mong em ban ơn…
"^^ Phùng Thuần ngừng một chút, rồi nói tiếp: —"Eric rất đơn thuần. Nếu em kết hôn với Lục Quang Tễ, cậu ấy vẫn bằng lòng làm người đứng sau. Bộ phim lần này em đã chỉ định Eric làm đạo diễn rồi, dù sao cậu ấy cũng theo em 4 năm…"
Trời ơi… lượng thông tin này… đúng là khủng khiếp!
Tôi lặng lẽ đóng lại cánh cửa phòng tổng tài.
Điện thoại trong túi rung lên — là một tin nhắn WeChat từ Lục Quang Tễ:
[Diệc Diệc, tôi họp xong rồi, em ở đâu?]
Tôi nhanh chóng trả lời:
[Ở… ngoài hành lang, sắp tới ngay!]
Cố gắng làm như chưa có chuyện gì xảy ra, tôi gõ nhẹ cửa rồi bước vào phòng làm việc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!