Sau khi hai người xuống
lầu, bởi vì Ngụy Sở uống rượu nên anh cũng không định lái xe của mình, một chiếc
taxi dừng lại trước mặt hai người.
Ngụy Sở đang định mở cửa
xe cho Tô Nhạc, ai ngờ Tô Nhạc tự mình mở cửa rồi ngồi xuống, không chút ngượng
ngùng.
Ngụy Sở thấy vậy bật cười
rồi lên xe theo, nhìn chiếc cằm gầy gầy của Tô Nhạc, anh hơi nhíu mày.
Tô Nhạc nói địa chỉ xong
liền quay đầu nói với Ngụy Sở:
"Chuyện hôm nay thật sự rất cảm ơn anh, nếu không có anh, em thật sự bị cô ta kéo đi diễn kịch." Day day cái đầu hơi choáng
váng, Tô Nhạc dừng lại một lát rồi nói:
"Còn nữa, nếu không có anh giải vậy, có khả năng em sẽ bị bẽ mặt." Nghĩ tới Trang Vệ, hai lông mày cô lại nhíu chặt lần
nữa.
"Nếu như em thật sự muốn cảm ơn anh, mời anh ăn một bữa cơm là được rồi." Ngụy Sở cười cười không để ý,
lấy di động ra:
"Số điện thoại của em là bao nhiêu?"
Vẻ mặt Tô Nhạc cứng đờ,
cười gượng lấy di động ra: 135xxxxxxxxx. Ngụy Sở này vì sao nghe không hiểu
người ta đang nói khách khí vậy, nói lời cảm ơn tùy ý một chút lại bắt người ta
mời ăn, đây chính là nhà tư bản vô cùng độc ác, bất cứ lúc nào cũng không quên
bóc lột.
Ngụy Sở vừa bấm số điện
thoại vừa tươi cười mở miệng:
"Tối mai em có rảnh không, nếu rảnh, tối mai thế nào."
A, được. Tô Nhạc bỏ
điện thoại vào túi xách, trong đầu đang nghĩ lại rốt cuộc cô đồng ý mời Ngụy Sở
ăn từ lúc nào, đáng tiếc, suy nghĩ một lúc lâu sau cô xác nhận thật sự cô chưa
từng nói những lời này. Cô yên lặng cắn răng, Ngụy Sở này không phải mở một
công ty riêng sao, vì sao bỗng nhiên còn thèm khát cơm tối tội nghiệp của cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!