"Tớ lên nhà đây, cậu lái xe cẩn thận." Trên tay Tô Nhạc cầm một đống đồ đạc, ngồi trong chiếc xe thể
thao màu đỏ, cười cười nói với Trần Nguyệt.
"Tớ biết rồi, ngày mai nhớ ăn mặc cẩn thận, tớ cũng sẽ đến, nếu ai không quản được cái miệng của mình, hai chúng ta cùng nhau xử lý nó!" Trần Nguyệt nghĩ đến một số bạn học thời đại
học luôn sợ thiên hạ chưa đủ loạn, nhíu mày:
"Ngày mai Ngụy đại thần cũng đi chứ?"
Tô Nhạc gật đầu:
"Anh ấy nói sẽ đi cùng tớ."
"Vậy không sao rồi, có đại thần trấn giữ, làm gì có ai dám tìm cậu gây phiền phức, tớ về đây, bye bye." Nhấn ga, Trần Nguyệt phóng xe vút đi.
Tô Nhạc thở dài, trong cảm
nhận của Trần Nguyệt, Ngụy Sở vẫn còn là một đại thần không ai với tới được,
đây có được gọi là khoảng cách tạo ra nét đẹp không nhỉ?
Phụ nữ có thể sâu lắng,
có thể nông cạn, có thể dửng dưng, cũng có thể rất soi mói. Đối mặt với chuyện
bạn trai cũ đính hôn mà vị hôn thê không phải là mình, hơn nữa tên đó còn cố ý
mời mình tham gia, những lúc thế này, phụ nữ có ba sự lựa chọn. Thứ nhất là
không để ý tới lời mời, thứ hai là lẳng lặng tham gia, thứ ba là ăn mặc thật
đẹp tới tham dự, tỏ vẻ mình không còn tha thiết gì với người đàn ông kia nữa.
Với tính cách Tô Nhạc mà
nói, cô sẽ trang điểm nhẹ nhàng, lẳng lặng tham dự, nhưng sau khi biết Ngụy Sở
muốn đi cùng mình, cô đã biết hai từ lẳng lặng này đã xa vời như mây bay, sau
đó chấp nhận số phận cùng Trần Nguyệt đảo qua tất cả các cửa hàng lớn, tuy
nhiên, cô hoài nghi Trần Nguyệt mượn danh nghĩa mua quần áo đẹp tham dự lễ đính
hôn để ép cô đi dạo phố với cô nàng.
Sau khi bê được một đống
đồ đạc về nhà, Tô Nhạc thở dài một hơi thật sâu.
Hai ngày trước, khi cô và
Ngụy Sở cùng ăn cơm tối, Ngụy Sở chủ động đề nghị đưa cô tới lễ đính hôn của
Trang Vệ. Trong lòng cô hiểu rõ, Ngụy Sở và Trang Vệ không có nhiều chuyện làm
ăn qua lại với nhau, càng không có bao nhiêu quan hệ cá nhân, anh đi cùng cô
chỉ vì muốn tránh cho cô phải xấu hổ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!