Tô Nhạc cảm thấy ánh mắt
bố mẹ Trang Vệ nhìn mình có chút phức tạp. Ngày đó, cô đã từng gặp hai người,
tính cách của bọn họ rất nghiêm túc, cũng là người vô cùng lễ nghĩa. Ông Trang
trước kia chỉ là một thợ mộc, sau đó ông mở một xưởng sản xuất tư nhân, tiếp đó
càng làm càng lớn, cho tới khi có quy mô như hiện nay, xưởng sản xuất trước kia
cũng biến thành một công ty chuyên chế tạo những loại dụng cụ sinh hoạt.
Nhìn thấy Tô Nhạc, hai
người có chút mất tự nhiên, họ biết tính cách con trai mình, ngày đó bọn họ rất
hài lòng về Tô Nhạc, cũng tin tưởng Tô Nhạc sẽ làm tốt vai trò bà chủ gia đình.
Chỉ không ngờ con trai nhà mình lại làm chuyện chân đạp hai thuyền, khiến cho
lớp già bọn họ thật mất mặt. Mà hoàn cảnh xem mặt hiện giờ lại để cho Tô Nhạc
nhìn thấy, bọn họ càng nghĩ càng khó xử.
Chào cô chú. Tô Nhạc
thấy khoảng cách giữa cô và bọn họ rất gần, đành phải đứng dậy bắt chuyện với
hai người, mặc dù trong lòng cô ghét bỏ Trang Vệ nhưng là một vãn bối, cô vẫn
tôn trọng bọn họ.
Tiểu Nhạc à. Bà Trang
xấu hổ cười cười:
"Cháu cũng tới đây uống trà sao?"
"Vâng ạ, cuối tuần nên cháu cùng bạn tới đây uống trà, mua sắm một số thứ." Tô Nhạc cười với bà Trang,
lại nhìn cô gái bên cạnh, vẻ ngoài rất thanh tú, vì vậy nhận tiện nói:
"Hiện giờ cô chú có việc phải không ạ, vậy cháu không quấy rầy hai người nữa, lát nữa cháu và bạn cũng phải đi."
"Đúng là có chút việc."
Bà Trang ngần ngại cười, nói thêm một câu:
"Sau này nếu có thời gian thì tới nhà cô chơi nhé." Nói xong, bà lập tức ý thức được lời nói của mình không ổn,
nhưng đã nói ra nên cũng không tiện rút lời.
"Chỉ cần cô chú không chê, sau này có thời gian, cháu nhất định sẽ tới quấy rầy hai người." Tô Nhạc
nghĩ không cần phải làm hai người này khó xử, vì vậy cười cười cho qua chuyện.
Thấy Tô Nhạc như vậy, hai
người càng áy náy, Tô Nhạc đang mặc một chiếc áo sơ mi sáng màu, phối hợp với
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!