Khi Tô Nhạc và Ngụy Sở
trở lại khoảng sân để nướng thịt thì những nhân viên phân tán khắp nơi đã tập
trung đông đủ, một đám người đang hứng chí bừng bừng tự mình nướng thịt, chỉ
là, thỉnh thoảng lại không cẩn thận liếc mắt nhìn về phía cô gái trẻ đẹp đứng
bên cạnh sếp lớn nhà mình.
Em thích ăn gì? Ngụy Sở
đeo một đôi găng tay, sau đó xoay người hỏi Tô Nhạc, vẻ mặt dường như đã lấy lại
tinh thần từ lần đả kích trước đó.
"Tô Nhạc, chị thích cái gì có thể tới bên kia lấy." Trần Húc đi tới, đưa cho Tô Nhạc một cái đĩa và một
cái kẹp thức ăn, anh chỉ chỉ vào một căn phòng thủy tinh cách đó không xa,
trong đó dường như cũng bày biện các loại rau và trái cây, Tô Nhạc chỉ những
thứ trên bàn: Còn những thứ này?
"À, khẩu vị mỗi người mỗi khác, gọi nhiều một chút cũng tốt." Trần Húc cười hì hì nói:
"Dù sao đại ca là chủ chi, chị không cần tiết kiệm thay anh ấy."
Tô Nhạc nhìn Ngụy Sở đứng
cách đó ba bước, vội ho một tiếng:
"Anh có cần thẳng thắn trước mặt sếp như thế không?" Nếu ông chủ công ty cũ của cô biết nhân viên lãng phí như thế, nhất
định sẽ phun ra lửa.
"Không sao, đại ca anh ấy quen rồi." Trần Húc nhún vai, xoay người cầm lấy mấy xâu cánh gà và thịt bò,
vừa ngâm nga hát vừa đi về hướng bếp nướng.
Tô Nhạc không đi về phía
căn phòng kia, mà trực tiếp chọn vài món trên bàn đặt vào đĩa, sau đó đưa tới
trước mặt Ngụy Sở:
"Em muốn cho nhiều cay một chút."
Ngụy Sở cầm lấy cánh gà
trên đĩa, vừa quệt tương vừa gật đầu:
"Được, đúng rồi, nếu em thích ăn nấm hương nướng thì lấy một ít lại đây, chúng ta làm rau nướng."
Những lời này vừa nói
được hai phút, trên bếp nướng đã có thêm đủ loại nấm hương, đậu khô, nấm rơm,
chiếm hơn một nửa cái bếp nướng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!