Khi Tô Nhạc ngắt máy cũng
đã là mười một giờ tối, cô nhìn thời gian trò chuyện trên màn hình, 00: 48: 52,
không hiểu sao tâm trạng tốt lên nhiều, có một người gọi điện cho mình nói
chuyện phiếm giết thời gian tất nhiên tâm trạng cô phải chuyển biến tốt đẹp.
Cô không ngờ một người
đàn ông như Ngụy Sở lại có thói quen nói chuyện điện thoại lâu như vậy, nói
chuyện trên trời dưới biển, bàn luận về một quyển tiểu thuyết nào đó. Dường như
nhân vật phong vân lạnh lùng, khó tiếp cận kia dần dần biến thành một người đàn
ông bình thường, anh cũng sẽ suy nghĩ xem quán ăn nào ngon, than thở thời tiết
không tốt, thậm chí còn oán giận kẹt xe đáng ghét thế nào.
Kiểu đàn ông như vậy rất
thích hợp làm nhân vật nam chính trong tiểu thuyết ngôn tình, thậm chí được đội
cho danh hiệu đại thần lưu hành gần đây cũng không có gì quá đáng. Chỉ là,
ngoại trừ những điều này, Ngụy Sở còn có những thói quen của người bình thường.
Gập điện thoại lại, trùm
chăn, một đêm không mộng mị.
Buổi chiều, khi Tô Nhạc
vừa xử lý xong tài liệu trong tay đã bị Giang Đình gọi vào phòng làm việc, cầm
văn kiện chuẩn bị tới Kim Sở.
Nhìn thời gian, hai giờ
ba mươi chiều, tới Kim Sở lúc này vừa đúng.
Tới trước tòa cao ốc của
Kim Sở, Giang Đình ngẩng đầu nhìn tấm biển tên công ty màu vàng lóng lánh, trên
mặt cô lộ ra chút cảm khái, cô làm việc ở Bách Sinh đã nhiều năm, một vài năm
trước đã từng gặp Ngụy Sở trong buổi tiệc sinh nhật của ông cụ nhà họ Ngụy, khi
đó Ngụy Sở mới chỉ là một sinh viên năm thứ hai đã bắt đầu việc kinh doanh của
riêng mình, mới chỉ vài năm qua đi mà công ty đã có quy mô lớn như vậy, khó
trách khi ông Ngụy nhắc tới người cháu trai này luôn có vẻ mặt tự hào như vậy.
Quay đầu lại nhìn Tô Nhạc
đi bên cạnh, từ khi phỏng vấn cô đã đặc biệt để ý đến cô gái này, hôm nay xem
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!