Khi làm việc, Ngụy Sở rất
nghiêm túc, đây cũng là lần đầu tiên Tô Nhạc nhìn thấy dáng vẻ làm việc của
Ngụy Sở, đột nhiên cô nhớ tới câu nói của một người bạn cũng là tác giả: đàn
ông khi nghiêm túc làm việc rất tuấn tú, cô nhìn một bên mặt của Ngụy Sở, nghĩ
người bạn này nói thật có lý.
Tô Nhạc cúi đầu thương
lượng quá trình hợp tác cơ bản với Ngụy Sở, cô còn chưa hiểu rõ nội dung hợp
tác lần này, vì vậy, những vấn đề liên quan tới công ty cô cũng không nhiều
lời. Dường như Ngụy Sở cũng phát hiện ra sự thận trọng của cô, anh cũng lờ đi,
khi hỏi luôn chú ý tránh một số vấn đề nhạy cảm.
Buổi trưa, Tô Nhạc ăn cơm
cùng Ngụy Sở xong mới trở về công ty, cô cầm hợp đồng đã ký kết tới phòng làm
việc của tổng giám đốc, đẩy cửa phòng ra phát hiện chủ tịch cũng đang ở đây.
"Chào chủ tịch, chào tổng giám đốc Giang." Cô đứng ở cửa, nhất thời không biết có nên đi vào hay không.
"Tô Nhạc, mau vào đi."
Giang Đình nở một nụ cười:
"Bên Kim Sở nói thế nào?"
Họ không nói gì ạ. Tô
Nhạc đi vào phòng làm việc, đặt hợp đồng lên mặt bàn của Giang Đình.
Nét mặt Giang Đình lộ vẻ
tiếc nuối:
"Ngụy Sở có đề xuất ý kiến gì không?" Nếu ngay cả một chút ý kiến
cũng không có, lần hợp tác này thật sự khó khăn rồi.
Ý kiến? Tô Nhạc không
hiểu rõ chuyện này nên cũng không tiện hỏi lung tung.
"Vị này chính là nhân viên mới mà tổng giám đốc Giang khen ngợi?" Diêu Bách Sinh đứng bên cạnh cuối
cùng cũng mở miệng:
"Hai người cũng đừng quá lo lắng, tính tình thằng bé Ngụy Sở này trước giờ đều như vậy, nếu không thể hợp tác thì quên đi vậy." Tính tình
ông rộng lượng, mình vốn là bậc cha chú, không nên cậy già lên mặt mà ép con
cháu giúp đỡ mình chuyện không có lợi, nếu chuyện không thành cũng không trách
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!