Chương 19: Hiểu Lầm

Cuộc sống vẫn cứ êm đềm trôi qua, nhưng từ khi có Lâm Thừa bên cạnh, cuộc sống vốn bình lặng ấy lại có thêm thật nhiều niềm vui.

Điều duy nhất khiến Cố Ngôn cảm thấy phiền lòng chính là Hà Mộng Linh. Dường như kể từ sau buổi tụ tập hôm đó, cô càng ngày càng tìm đến anh thường xuyên hơn, hẹn gặp không được thì lại nhắn tin trò chuyện trên điện thoại.

Cố Ngôn thật sự không thể chịu đựng thêm được nữa, vốn dĩ anh định nể tình bạn học, lại nghĩ cô là con gái, nên không muốn nói nặng lời.

Anh cũng đã ngầm ra hiệu cho cô hiểu, cô cũng không phải là không nhận ra, nhưng vẫn cứ kiên trì, đeo bám anh không buông, Cố Ngôn thật sự bực mình, đành phải nói thẳng sự thật với cô.

[ Cố Ngôn ]:

Tôi đã có người mình thích rồi, hơn nữa bọn tôi còn đang ở bên nhau.

[ Hà Mộng Linh ]: Anh có thể cho em biết, người đó là ai được không?

[ Hà Mộng Linh ]: Em chỉ muốn biết cô gái nào may mắn đến vậy, mới có được tình yêu của anh.

Mặc dù biết rõ người đó chính là Lâm Thừa, nhưng cô vẫn không cam tâm. Chỉ cần Cố Ngôn không nói ra, nghĩa là anh không muốn thừa nhận cậu, chỉ cần anh không công khai với mọi người, thì cô vẫn còn cơ hội.

[ Cố Ngôn ]:

Không phải là con gái, người tôi yêu là Lâm Thừa.

[ Hà Mộng Linh ]: Ra là vậy... Cậu ấy rất đáng yêu.

[ Cố Ngôn ]: Đúng vậy, em ấy rất đáng yêu, tôi rất thích em ấy.

Không sao cả, Hà Mộng Linh tự nhủ, có lẽ Cố Ngôn chỉ là nhất thời hứng thú mà thôi, một tên ngốc, chẳng qua cũng chỉ là để chơi đùa cho vui.

[ Hà Mộng Linh ]:

Vậy... chúng ta vẫn có thể là bạn bè như trước kia chứ? Em vẫn có thể hẹn anh ra ngoài được không?

Cố Ngôn nghĩ thầm, tốt nhất là không nên.

[ Hà Mộng Linh ]: Anh yên tâm, em đã hoàn toàn từ bỏ rồi, sẽ không làm gì quá đáng với anh đâu. Bạn bè bình thường hẹn nhau đi chơi cũng không được sao?

Cố Ngôn không trả lời tin nhắn nữa.

Nhưng anh đã nhanh chóng nhận ra rằng, có những chuyện nhất định phải giải quyết một cách dứt khoát, mầm mống tai họa cần phải được loại bỏ tận gốc, nếu không, chắc chắn sẽ gây ra những rắc rối lớn.

Hồ Thần Tùng cuối cùng cũng chia tay bạn gái, nói đúng hơn là hắn bị đá.

Vừa bị lừa tình, vừa bị lừa tiền, lại còn bị cắm sừng, cảm thấy mình như một thằng ngốc bị xỏ mũi, Hồ Thần Tùng tức giận đến mức muốn chết đi sống lại, hắn liền gọi mấy đứa bạn thân ra ngoài uống rượu giải sầu, tất nhiên là có cả Cố Ngôn.

Hôm đó, bọn họ tụ tập uống rượu ở tiệm lẩu, vừa uống vừa tán gẫu đủ thứ chuyện trên đời. Đến khi nhắc đến chuyện buồn, Hồ Thần Tùng liền lấy ra một chai rượu trắng có nồng độ cồn cao, hắn rót rượu cho mọi người, rồi tự mình uống cạn một hơi,

"Anh em, sau này tìm bạn gái thì phải sáng mắt ra nhé, thật đấy, nghĩ đến Hồ Thần Tùng này một đời anh minh, thế mà cũng có ngày hôm nay..."

Cạn ly! Mọi người đồng thanh hô, rồi cùng nhau uống cạn ly rượu.

Hồ Thần Tùng lại rót đầy một vòng,

"Uống cạn ly rượu này, để quên đi con người bội bạc đó."

Khi đã ngà ngà say, không biết vì sao, Hà Mộng Linh đột nhiên xuất hiện.

Cố Ngôn quay sang hỏi Hồ Thần Tùng: Mày gọi đến à?

Hồ Thần Tùng nheo mắt, đã có hơi men trong người,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!