Chương 18: Công Khai

Kể từ khi Lâm Thừa quen biết Trương Hải Toàn, hầu như ngày nào cậu cũng đến nhà ông ấy chơi cờ.

Trương Hải Toàn thật sự rất quý mến Lâm Thừa, một đứa trẻ ngoan ngoãn lễ phép như vậy, thử hỏi có ai mà không thích. Mỗi khi đến nhà ông, cậu luôn giữ im lặng, không giống như những nam sinh khác thường hay nghịch ngợm, quậy phá.

Quan trọng nhất là, chơi cờ với cậu rất thú vị.

Trương Hải Toàn không nỡ để Lâm Thừa ra về, cứ níu kéo cậu ở lại ăn cơm. Ban đầu, Lâm Thừa ngại ngùng, lắc đầu từ chối, nói không cần, nhưng Trương Hải Toàn hết lời khuyên nhủ, vừa ngăn cản, lại còn dọa nạt.

Lâm Thừa muốn về, Trương Hải Toàn liền kéo lại, hai người ở cửa cứ lôi kéo, giằng co, cuối cùng, ông vẫn ép được Lâm Thừa ngồi vào bàn ăn cơm.

Trong nhà chỉ có Trương Hải Toàn và vợ ông ấy sống cùng nhau, thường ngày, Lâm Thừa gọi Trương Hải Toàn là ông Trương, còn vợ ông, cậu gọi là bà Trương.

Lâm Thừa cảm thấy bà Trương nấu ăn rất ngon, hình như còn ngon hơn cả anh trai cậu nấu! Tuy nhiên, cậu sẽ không bao giờ nói điều này với anh trai đâu.

Sau khi ăn cơm tối xong, hai người lại tiếp tục chơi cờ, cùng nhau nghiên cứu, tìm hiểu về cờ.

Khi nói về chủ đề cờ tướng, Lâm Thừa bỗng trở nên hoạt bát, nói năng rõ ràng hơn rất nhiều, một già một trẻ rất hợp tính nhau, chẳng mấy chốc đã trở thành đôi bạn thân thiết, dù tuổi tác cách biệt.

Ngoài chơi cờ, hai người còn cùng nhau xem ti vi, trò chuyện, sau bữa tối, họ còn cùng nhau đi dạo trong khu dân cư cho dễ tiêu hóa thức ăn.

Trương Hải Toàn thích uống trà, mỗi khi rảnh rỗi, ông lại pha một ấm trà, vừa nhâm nhi, vừa trò chuyện cùng Lâm Thừa. Ông rót cho Lâm Thừa một tách trà, nhìn vẻ mặt cậu nhăn nhó vì sợ đắng, Trương Hải Toàn lại cười ha hả, những nếp nhăn trên khuôn mặt ông càng hằn sâu hơn.

Có đôi khi, Lâm Thừa ở lại nhà Trương Hải Toàn đến tận hơn 10 giờ tối. Nếu Cố Ngôn về nhà mà không thấy cậu đâu, chắc chắn là cậu lại sang nhà ông già Trương rồi.

Hôm nay cũng không ngoại lệ, Cố Ngôn về đến nhà, phát hiện đèn trong nhà không bật, anh liền quay người đi xuống lầu, sang nhà Trương Hải Toàn ở đối diện.

Cố Ngôn gõ cửa, bà Trương ra mở cửa cho anh vào, Lâm Thừa và Trương Hải Toàn đang say sưa chơi cờ trong phòng khách.

Trương Hải Toàn ngẩng đầu lên nhìn, nói:

"A, anh trai cháu đến đón kìa."

Lâm Thừa đang quay lưng về phía cửa, nghe vậy liền quay người lại, vui vẻ reo lên: Anh ơi!

Trương Hải Toàn nói với Cố Ngôn:

"Cháu đợi một chút, đợi bọn ông chơi xong ván cờ này rồi hãy về."

Thế là, Cố Ngôn ngồi xuống bên cạnh, đợi hơn mười phút. Cuối cùng, ván cờ kết thúc với tỷ số hòa, Trương Hải Toàn vẫn còn có chút chưa thỏa mãn, nhưng trời đã khuya, ông cũng không tiện giữ Lâm Thừa ở lại thêm.

Trương Hải Toàn tiễn Lâm Thừa và Cố Ngôn ra tận cửa, vẫy tay nói:

"Hôm nay cháu chơi tốt lắm, lần sau lại đến nhé."

Lâm Thừa đáp:

"Vâng, cháu chào ông Trương, lần sau cháu lại đến ạ!"

Trong lúc chờ thang máy, Cố Ngôn hỏi:

"Hôm nay em lại ăn cơm ở nhà ông Trương à?"

"Vâng, bà Trương, nấu cơm ngon lắm!"

Cố Ngôn cố tình trêu chọc cậu:

"Vậy bà Trương nấu ngon hơn hay anh nấu ngon hơn?"

Lâm Thừa không cần suy nghĩ, trả lời ngay: Dạ, bà Trương ạ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!