Chương 31: Châu chấu đá xe (3)

Cảnh sát già Kim Tam đang dọn dẹp văn phòng của đồn trưởng.

Chìa khóa của cái văn phòng đơn sơ này ngoài đứa cháu của ông ấy tự giữ một cái ra thì chỉ có Kim Tam giữ một chiếc dự phòng.

Có người gõ cửa, ông ấy ngẩng lên thấy người đến là vị phóng viên Lâm ở Trùng Khánh mà ông ấy đã gặp lần trước, Kim Tam vội vàng đặt cây chổi xuống, nở nụ cười niềm nở ra đón.

Phóng viên Lâm lịch sự nói:

"Lần trước tôi đã hẹn phỏng vấn cậu Kim, nhưng tôi bận quá mãi mới đến được."

Kim Tam đáp:

"Không may thật, người mẹ già bị mù mắt của cậu ấy mới ngã gãy chân, cậu ấy đang chăm sóc ở bệnh viện."

Phóng viên Lâm cười mỉm nói:

"Chắc lão anh hùng không biết, sáng nay tôi đã gặp cháu trai ông ở ngõ Môi Tra. Anh ấy bảo vừa từ Bảo Định về, lát nữa sẽ đến đồn, dặn tôi đợi ở văn phòng trước."

Nghe đến Bảo Định, Kim Tam tin tưởng ngay, vui mừng pha trà rót nước.

Bỗng nhiên, cảnh sát bên ngoài gọi ông ấy, Kim Tam xin lỗi không tiếp cô được, bảo sẽ quay lại ngay.

Ra đến phòng trực ban, ông ấy thấy một cậu trai mặc đồng phục học sinh đến báo án, nhìn dáng vẻ thanh tú hơi giống con gái, lại còn là một người câm.

Cậu ta ú ớ mãi không nói rõ lời, cảnh sát không hiểu nên đành gọi Kim Tam ra.

Trong khi họ đang trao đổi với cậu học sinh nam ở bên ngoài, Bạch Tố Khoan tranh thủ nhanh chóng tìm kiếm ngăn bí mật của bàn làm việc, mở ra nhưng chỉ thấy trống không, da đầu cô tê rần, nhận ra mình đã bị Kim Lai lừa.

Không cam lòng, cô tiếp tục lục lọi.

Bỗng nhiên cô nhìn thấy một khe rỗng phía sau ngăn bí mật, cô thò tay vào theo bản năng, chỗ đó rất sâu, phải thò nửa cánh tay vào mới chạm tới một vật thể lạnh buốt.

Tim cô đập thình thịch, ý thức được đó chính là quả lựu đạn.

Đúng lúc đó, ngoài hành lang vang lên tiếng của Kim Tam:

"Ông Mễ đến thăm quả là vinh dự cho đồn cảnh sát chúng tôi. Kim Lai sẽ đến ngay thôi, mời ông vào văn phòng uống trà trước đã."

Bạch Tố Khoan giật mình, Mễ Mộ Quỳ và Kim Tam đã tới gần cửa.

Dù hôm nay Mễ Mộ Quỳ phá lệ ra ngoài, nhưng phía trước phía sau ông ta đều có năm, sáu vệ sĩ hộ tống, hành lang bỗng chật ních.

Khi cánh cửa văn phòng mở ra, một bóng dáng mảnh mai đang đứng trước giá sách, chăm chú nhìn vào mấy quyển sổ tay kỷ luật cảnh sát số lượng ít ỏi.

Nghe thấy tiếng người bước vào, cô quay người lại gật đầu chào hỏi.

Kim Tam giới thiệu ngắn gọn hai bên rồi tất tả đi pha trà.

Bạch Tố Khoan nói:

"Ông Mễ đến tìm đồn trưởng Kim, vậy tôi xin hẹn phỏng vấn vào hôm khác."

Cô khẽ cúi đầu chào tạm biệt rồi bước ra cửa.

Có trời mới biết cô nhìn thấy kẻ thù mà đau đớn đến mức nào, chỉ muốn cho một quả lựu đạn khiến Mễ Mộ Quỳ chết ngay tại đây.

Nhưng may mắn là cô đã tự véo cánh tay mình để kéo lại đôi phần lý trí, từ tốn chào tạm biệt.

Mễ Mộ Quỳ vẫn lịch sự nhã nhặn, nhìn theo bóng lưng phóng viên Lâm.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!