Chương 35: Gân Đồng Thành

Trần Vũ vui mừng tột độ, vội vàng lấy Nguyên Chu Thảo từ chỗ Nhạc Phong

Xem ra hắn cũng không ngốc, Nhạc Phong không ràng buộc cho mình Nguyên Chu Thảo, kì thật đó xem như phí ngậm miệng đi.

Như thế, những người khác muốn bỏ Trần Vũ ở bên này, tự tìm ra nội dung Lăng Vân Mộ, chuyện này cũng thật khó khăn.

Trần Vũ đánh cược nói:

- Nhạc sư đệ yên tâm!

Tự ta chuẩn bị trùng kích nội môn, làm sao có thể làm ra loại chuyện ngu ngốc này.

Trùng kích nội môn?

Nhạc Phong sững sờ, Trần Vũ chỉ là Thông Mạch Sơ Kỳ mà dám vọng tưởng trùng kích nội môn? Phần dã tâm này phải chăng quá lớn rồi?

- Chúc sư huynh mã đáo thành công.

Nhạc Phong cư nhiên sẽ không nói ra những lời đả kích Trần Vũ, không nói gì thêm mà quay người đi luôn.

Trần Vũ nắm chặt Nguyên Chu Thảo, trong nội tâm có chút kích động. Phương thuốc thứ hai, cuối cùng cũng tập hợp đủ…

Cùng ngày hôm đó, Trần Vũ trở lại chỗ ở, lấy ra Man Ngưu Tủy, Nguyên Chu Thảo cùng các loại dược tài khác, chuẩn bị chế loại dược thủy thứ hai.

Lần thứ hai dùng thuốc để nâng cao cấp độ của Đồng Tượng Công, xem ra hiệu quả vẫn không cao lắm. Bất quá dùng một chút dược tài cao cấp hơn có lẽ sẽ đạt được hiệu quả tốt hơn những phương thuốc bình dân khi trước.

Ào ào!

Không bao lâu, một thùng nước thuốc đỏ thẫm, sôi trào từng tầng khí cùng nhiệt lưu… đã phối chế thành công!

Phốc! Trần Vũ một chân bước vào thùng thuốc, ngồi chồm hổm trong đó. Thoáng chốc, một cỗ bỏng rát tê dại truyền tới, cảm giác vô cùng đau đớn ngấm tận xương tủy. Trần Vũ vội vàng vận chuyển Đồng Tượng Công. Phương thuốc thứ hai mang lại hiệu quả tốt hơn nhiều so với những gì hắn dự đoán.

Nước thuốc xâm nhập vào da, phát ra những thanh âm kì dị, thuốc dần phát huy dược tính, dung nhập với cơ thể.

Lại một lần nữa, Trần Vũ vận Đồng Tượng Công hưởng thụ cảm giác hoan hỉ. Hắn cảm giác thân thể cường đại lên một cách rõ ràng. Nhưng đột nhiên, tim Trần Vũ đập mạnh và tốc độ cũng đột nhiên mà tăng nhanh, loại cảm giác này dồn dập lạ thường.

- Chuyện gì đã xảy ra?

Hấp lực vô hình từ tim truyền đến, không nhằm vào bất cứ vật thể gì, cũng không nhằm vào cơ thể hắn. Ngay lúc này, thùng dược thủy bốc lên từng đợt bọt khí, dược tính mạnh mẽ dung nhập vào từng vị trí trên cơ thể, như con linh xà đang trườn ở mọi nơi.

Đây là?

Trần Vũ chấn động, hiệu quả của dược thủy bất ngờ tăng lên gấp đôi!

Cho dù hắn có ngốc cũng biết, hiện tượng này cùng dung nhập trong cơ thể, đối với trái tim thủy tinh chắc chắn có quan hệ.

- Không thể lãng phí!

Trần Vũ hít sâu một hơi, đem Đồng Tượng Công thôi thúc đến cực hạn. Dược lực được bao nhiêu hắn hấp thụ bấy nhiêu!

Trên da thịt Trần Vũ hiện ra những mảng màu đồng, còn sáng lên những tầng máu đỏ nhạt. Trông hắn phảng phất bóng dáng của tượng đồng xưa, cùng khí thế ngút trời, khiến thần quỷ phải tránh lui.

Trần Vũ không biết là trong quá trình thân thể hấp thu, phần lớn thiên tài địa bảo, đều không thể trăm phần trăm thu nạp được, nếu không phân nửa dược lực của thuốc sẽ tiêu tan.

Điều này liên quan đến hiệu suất hấp thu của cơ thể. Vốn người bình thường có thể thu nạp bốn mươi phần trăm dược lực cũng đã không tệ. Mà giờ khắc này, hấp lực thần bí từ trái tim Trần Vũ khiến dược lực gần như bị thu nạp hết. Mà thân thể hắn là thân thể trời phú, hiểu quả đem lại sinh ra biến chất.

Đối với thể chất người bình thường, điên cuồng hấp thu có thể dẫn đến tẩu hỏa nhập ma, xuất huyết, bạo thể. Nhưng thân thể hắn đâu phải loại tầm thường, đối với việc điên cuồng hấp thu, mơ hồ khiến cơ bắp Trần Vũ hiện lên giống như một kiệt tác điêu khắc hoàn mĩ.

Bắp thịt Trần Vũ so với trước không lớn hơn bao nhiêu. Nhưng thời khắc này, bắp thịt cuồn cuộn với những trạm khắc đầy mị lực. Một canh giờ qua đi, cả thùng nước thuốc bị hấp thụ. Trần Vũ cảm giác như nửa chân đã đạt đến cấp độ đồng gân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!