- Vương Lăng Vân, quả nhiên là ngươi!
Trong lòng Trần Vũ đã khẳng định, Vương gia kia sẽ không vì hắn là một bán linh thể mà bày xuống sát cục như vậy.
Hơn nữa, thiên tài chân chính của Trần gia là Trần Dĩnh Nhi đã bị lộ ra ngoài ánh sáng, có lẽ nữ nhân này mới là mối đe dọa khiến Vương gia kiêng kị nhất.
Bịch...
Thân hình Trần Vũ khẽ lóe lên, như một cơn gió xông vào trong rừng.
Hắn sẽ không dừng tay dễ dàng như vậy.
- Chạy mau!
Trong rừng rậm, có một đám người bịt mặt đang rút lui, trên lưng mỗi người đều mang một cái cung nỏ nặng nề.
Những nỏ thủ này chẳng qua chỉ là Luyện Thể kỳ, lưng đeo trọng nỏ, làm sao chạy thoát khỏi Trần Vũ?
- Chết đi!
Trần Vũ nhanh chóng đuổi kịp một tên nỏ thủ, Vân Sát quyền mang theo hung sát chi khí kinh người gầm thét, một quyền đánh bay đối phương, lập tức bỏ mạng.
Nỏ thủ còn lại đều kinh hoàng đào tẩu.
Sau khi tiến vào rừng, địa hình phức tạp, vật cản quá nhiều, với thân pháp huyền diệu của Trần Vũ, căn bản không sợ Phá Giáp tiễn của bọn họ.
- A... A....A...
Tiếng hét thê thảm không ngừng vang lên trong rừng.
Vân Sát quyền của Trần Vũ uy sát lẫm liệt, chỉ dùng vài phần hỏa hầu, thậm chí không cần nội tức (*) là có thể miểu sát (**) những nỏ thủ Luyện Thể kỳ này.
Mục tiêu bị uy lực của sát khí phong tỏa, thân thể rét lạnh, căn bản không có sức phản kháng.
Qua một trận đánh giết, Trần Vũ chỉ cảm thấy nội tức âm sát trong cơ thể càng mãnh liệt và thông thuận. Bình cảnh (***) của Vân Sát quyền pháp và nội tức đều mơ hồ có cảm giác tinh tiến.
- Tiểu tử này thật đúng là sát tinh.
Cao thủ hậu kỳ dùng mâu cảm thấy trong lòng kinh hãi, mượn địa lý quen thuộc và nỏ thủ sau lưng ngăn cản, cuối cùng chạy ra khỏi tầm mắt của Trần Vũ.
Thế nhưng, những nỏ thủ Luyện Thể kỳ thì đều bị Trần Vũ đánh chết từng người một.
Không chỉ đánh chết, hắn còn đem toàn bộ trọng nỏ tiêu hủy.
Trần Vũ biết, muốn bí mật bồi dưỡng một nhóm nỏ thủ trung thành như vậy, cần phí một lượng tâm huyết và tài lực rất lớn, bao gồm cả việc mua Phá Giáp nỏ, tất cả đều rất xa xỉ.
- Hừ! Vương Lăng Vân... Lần này ta chỉ thu chút lợi tức của ngươi.
Trần Vũ không tiếp tục truy sát nữa.
Vương Lăng Vân thân ở tông môn, sớm muộn sẽ chạm mặt, vẫn còn nhiều thời gian, hắn cuối cùng sẽ có cơ hội đối phó người này.
Nửa canh giờ sau.
Trong hạp cốc ở một nơi khác, một người ẩn núp trước hang núi.
Vù vù...
Cao thủ dùng mâu thở hồng hộc, đi tới trước mặt một thiếu niên mặc thanh sam.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!