Lão già tóc bạc đứng ngạo nghễ tại trung tâm khí lưu, cuồng phong xung quanh gào thét. Một cỗ khí tức siêu việt Thông Mạch kỳ làm cho Hồng Hồ Tam Sát phải kinh sợ.
Luyện Tạng kỳ không hổ là cao hơn Thông Mạch kỳ một bậc.
Chỉ cần một chưởng từ xa của lão già đó đã đánh bay lão đại Hồng Hồ Tam Sát.
- Chịu một chưởng của lão già này mà ngươi còn có thể sống sót, xem ra tu vi ngươi đã đến gần cảnh giới Luyện Tạng, trình độ Thôi Tâm Chưởng chắc cũng đạt tới đỉnh phong.
Trên mặt lão già hiện lên vẻ ngưng trọng.
Trong lần giao chiến vừa nãy hắn chẳng những cảm thấy nội lực Đại Sát rất thâm hậu, còn thấy đối phương rất có kinh nghiệm đối phó với thủ đoạn công kích của Luyện Tạng kỳ.
Chỉ sợ thực lực tên Đại Sát này so với Luyện Tạng kỳ cũng không kém là bao.
- Sở Lệ Phi! Ta khuyên ngươi mau chóng bó tay chịu trói. Võ sư phụ là cao thủ mà ta mời tới, hơn nữa với những cao thủ có mặt tại đây ngươi cũng đừng mong trốn thoát.
Thành chủ Sở Phong Vân lạnh giọng quát.
Nghe vậy, nhất thời mọi người sửng sốt.
Thành chủ thế mà có thể gọi ra tên của Đại Sát. Cho tới bây giờ, bọn họ vẫn không biết tên thật của Hồng Hồ Tam Sát là gì.
Càng thú vị hơn, Đại Sát cũng họ Sở, chẳng lẽ hắn cùng Sở Phong Vân, có quan hệ gì sao?
- Ha ha ha... họ Sở! Ngươi cho rằng mời được một cao thủ Luyện Tạng kỳ là có thể giết ta ư?
Tiếng cười người trung niên chấn động vực sâu, khí tức hắn bắt đầu dâng lên, đã gần đạt đến cảnh giới Luyện Tạng kỳ.
Lão già khẽ thở dài, chầm chậm nâng lên hai tay.
Một trận đại chiến, sắp bắt đầu.
- Lão thất phu!
Người đàn ông mặt đen kia nở nụ cười lạnh lùng:
- Bộ xương già này của ngươi đến giờ mới nắm giữ tu vi Luyện Tạng sơ kỳ. Không lo đi dưỡng già mà cùng chúng ta đánh giết. Đúng là người đáng được chúc thọ mà lại chán sống!
Tiếng nói vừa dứt, trên người Đại Sát liền dâng lên một luồng nội lực cuồng bạo.
Trong khoảnh khắc khí thế đó lại cùng với lão già bất phân cao thấp.
- Luyện Tạng Kỳ? Không đúng...
Trần Vũ phát hiện ra trên làn da gã trung niên mặt đen có một tầng hoa văn đỏ ngầu, gân xanh toàn thân nổi lên, sắc mặt dữ tợn.
- Bạo Huyết Đan!
Ngươi vậy mà lại sử dụng loại đan dược này để đề cao tu vi trong thời giàn ngắn.
Thành chủ Sở Phong Vân hít một hơi khí lạnh.
Bạo Huyết Đan là một loại đan dược có tác dụng phụ không hề nhỏ. Dùng viên thuốc này có thể trong thời gian ngắn cưỡng ép đề cao tu vi, cũng có khả năng bạo huyết mà chết.
Hơn nữa, tùy vào thời giàn sử dụng, sau khi hết dược lực sẽ rơi vào trạng thái suy yếu.
- Chút tài mọn.
Lão nhân tóc trắng cười lạnh, nhảy lên trên không đánh một chưởng về phía Đại Sát.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!