Trong đêm trăng, một nữ tử quỷ dị từ trong đống thi thể nhảy lên, thấp thoáng có thể thấy được hai gò má trắng bệch.
Hây!
Một cỗ hàn ý ở trong lòng mọi người dâng lên.
- Đây là …
Thân hình Phương thúc cùng Trần Ngũ thúc có chút run rẩy, suýt chút nữa là đứng không vững. Ngoài ra, hai hộ vệ cảnh giới Đoán Thể kỳ đã bất tỉnh trên mặt đất.
- Cô gái này đã đặt Tán Hồn Hương từ sớm rồi ẩn thân trong đống thi thể.
Vẻ mặt hai đại cao thủ Thông Mạch kỳ là Trần Phương và Trần Vũ hiện lên vẻ ngạc nhiên, sau đó nghiến răng nghiến lợi lộ ra một tia tuyệt vọng.
Tuyệt vọng!
Tán Hồn Hương, chính là sát khí thành danh của Tam Sát, nghe nói là ngay cả Thông Mạch hậu kỳ cũng khó có thể sống sót.
Một khi bị Tán Hồn Hương này nhập vào cơ thể, đại não sẽ rơi vào hôn mê, tứ chi rã rời, mất đi quyền kiểm soát đối với thân thể.
Lấy tu vi của hai người, chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản không để cho mình rơi vào hôn mê.
- Tiểu thư và công tử, hai người chạy mau.
Trần Phương nói nhỏ với hai người, cầm chặt tấm khiên, che trước mặt Trần Dĩnh Nhi cùng Trần Vũ.
Cho dù hắn có chết thì hắn cũng phải đưa hai thiên tài trong tộc rời khỏi đây.
- Khanh khách, trúng phải Tán Hồn Hương của người ta, các ngươi còn muốn chạy trốn?
Nữ tử nở một nụ cười mỉa mai, lăng không bay về phía bốn người.
Bộp!
Nữ tử tung một chưởng đánh tới Trần Ngũ.
Một chưởng này nằm ngoài dự liệu của mọi người.
Nàng không công kích hộ thuẫn của Phương Thúc, cũng không công kích Trần Dĩnh Nhi cùng Trần Vũ đang được bảo hộ nghiêm ngặt.
Đối tượng công kích là Trần Ngũ, con dê lạc đàn.
- Không tốt!
Mồ hôi lạnh trên trán Trần Ngũ tràn trề, miễn cưỡng rút kiếm ra, nhưng cánh tay lại mềm yếu vô lực, căn bản không có cách nào vung kiếm.
- Không được tổn thương Ngũ Thúc!
Một tiếng quát truyền đến, chỉ cảm thấy bên người có một cỗ khí tức nhu hòa như bông vải bay qua.
Thân ảnh xinh đẹp của Trần Dĩnh Nhi lóe lên, tung một chưởng chụp về phía Tam Sát.
Nếu Tam Sát đánh trúng Trần Ngũ thúc, chính nàng cũng khó có thể thoát thân.
Đồng thời, ở phía đối diện, Tam Sát cảm giác một chưởng này không thể coi thường, không ngờ đối phương ở bên trong Tán Hồn Hương lại có thể xuất ra chiến lực mạnh như thế.
Đùng! Đùng!
Tam Sát đành phải xoay người, tiếp một chưởng của Trần Dĩnh Nhi, kình phong mãnh liệt bắn ra tứ phía.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!