Bán bảo khí ư?
Trần Vũ liền nhớ tới món bảo khí tàn phá của Nhạc Phong, mặc dù chỉ là một bảo khí không hoàn chỉnh, nhưng khả năng tăng cường lực chiến lại hết sức kinh khủng.
- Trong thế tục, bán bảo khí có thể coi là thần binh lợi khí đứng đầu, chỉ có luyện khí sư nổi danh mới có thể chế tạo. Uy lực của nó gần như sánh bằng bảo khí. Trên một vài phương diện khác, thậm chí bán bảo khí còn không hề thua kém bảo khí chính thức là bao.
Gia chủ giải thích.
Lời này khiến cho tim Trần Vũ đập thình thịch.
Có thêm một món bán bảo khí sẽ có thêm một loại phương thức công kích, sau này khi ra ngoài làm nhiệm vụ sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Tuy công pháp Trần Vũ tu luyện là quyền thuật nhưng không phải trong hoàn cảnh nào công phu quyền cước đều thích hợp.
Ngoài ra, giải thưởng còn là một mảnh đất màu mỡ, rất có sức hấp dẫn đối với Trần Vũ.
Sau khi quay về thành Tương Dương, cách xử sự của gia tộc làm hắn triệt để thất vọng, thậm chí trong thâm tâm còn có chút rét lạnh. Đến mức này, hắn đối với gia độc đã không còn bao nhiêu hy vọng nữa rồi.
Nếu như có một mảnh đất màu mỡ, hắn có thể biến nó thành trang viên của mình để việc tu luyện sau này sẽ tự do hơn nhiều.
Vào lúc này, người động tâm trên sân cũng không chỉ có mình Trần Vũ.
Đến Trần Vũ có tông môn chống lưng còn bị động tâm chứ nói gì tới cao tầng của các gia tộc ở đây.
Mặc dù Trần Vũ không để ý đến vạn lượng hoàng kim nhưng không phải ai cũng như vậy. Có không ít người vì nó mà đỏ mắt.
- Hì hì, ta rất thích món vũ khí kia, mặc dù chỉ là bán bảo khí, nhưng khi cầm về tông môn chắc chắn sẽ đổi được không ít nguyên thạch.
Nhìn bộ dáng Trần Dĩnh Nhi hân hoan rạo rực, tựa như giải thưởng lần này sẽ rơi vào tay nàng như ván đã đóng thuyền.
- Ngươi cho rằng đối phó với Hồng Hồ Tam Sát dễ như vậy ư?
Thân là gia chủ, Trần Thiên Uy chỉ có thể lắc đầu cười khổ.
Theo tin tức mà hắn biết, Hồng Hồ Tam Sát chẳng những cùng hung cực ác, mà còn quỷ kế đa đoan, hơn nữa bọn hắn giỏi liên thủ tấn công, lấy yếu thắng mạnh.
- Ta có chút thắc mắc là tại sao phủ thành chủ xuất huyết nhiều như vậy để treo thưởng Tam Sát?
Một trưởng lão nghi vấn.
Như thường lệ, treo thưởng của thành Tương Dương không chênh lệch là bao so với của triều đình.
Nhưng bây giờ, phủ thành chủ lại đưa ra phần thưởng còn lớn hơn cả triều đình. Hơn nữa, chỉ cần giết được lão đại của Tam Sát thì người đó có thể nhận thêm nhiều phần thưởng nữa.
Không thể không nói, việc này rất chi là kỳ quặc.
- Bởi vì khi chạy tới thành Tương Dương, chúng đã sát hại lão mẫu của thành chủ. Căn cứ vào tin vỉa hè, chúng còn bắt thiên kim tiểu thư của thành chủ!
Trần Thiên Uy nói một cách lạnh lẽo.
Lời vừa thốt ra để cho tất cả mọi người trên sân im lặng, bất chợt họ hít một hơi khí lạnh.
- Chuyện này sao có thể xảy ra? Trấn giữ phủ thành chủ là cường giả cảnh giới Thông Mạch, hơn nữa còn đạt đến mười mấy vị.
- Thành chủ Tương Dương là Yến Phong Vân.
Có người nói tu vi của hắn gần như đạt đến cảnh giới Luyện Tạng. Theo những lời đồn đoán, trong phủ còn có cao nhân Luyên Tạng trấn giữ, sao họ có thể để cho Hồng Hồ Tam Sát lộng hành như vậy?
Mọi người nghị luận sôi nổi, sắc mặt ai nấy đều hiện lên một điểm ngưng trọng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!