Trần Vũ buồn cười, nói:
- Thu sư... À không! Ý tứ của Liễu cô nương là: chuyện phát sinh lúc trước không cần Trần mỗ chịu trách nhiệm?
- Ngươi...
Liễu Hinh Nhi cảm thấy bị sỉ nhục, trong mắt chợt lóe hàn ý.
- Về sau chúng ta không ai nợ ai. Ngày khác gặp lại, chỉ như người qua đường.
Liễu Hinh Nhi cắn chặt răng, cố nén sát cơ oán hận trong lòng.
Thân là một nữ tử, còn là đại mỹ nữ xinh đẹp thoát tục, nàng đã giữ gìn trinh tiết suốt mười mấy năm.
Kết quả thân thể hoàn bích (*) lại bị một nam tử không phải người trong lòng mình phá đi, cảm giác khuất nhục và không cam lòng mãnh liệt biết bao?
(*) còn xử nữ
Nhưng Liễu Hinh Nhi lại không thể phát tác được.
Từ một góc độ khác mà nói: Trần Vũ giết chết Vô Gian Đạo Tặc, có thể xem là ân nhân cứu mang của nàng, thậm chí của muội muội.
Có được Huyết Dương Châu này, Liễu Hinh Nhi xem như hoàn thành nhiệm vụ, người kia cũng sẽ thực hiện hứa hẹn, kéo dài sinh mệnh của muội muội tới 20 tuổi.
Đương nhiên, điều quan trọng nhất vẫn là thực lực của Trần Vũ quá mạnh mẽ, mà nàng lúc này lại ở thế yếu.
Nếu không, cho dù nàng không giết được Trần Vũ thì cũng phải xả hận một phen.
- Liễu cô nương có giác ngộ như vậy, trong lòng Trần mỗ hổ thẹn không chịu nổi.
Trần Vũ mỉm cười, thế nhưng vẻ mặt lại không có chút hối hận nào.
Liễu Hinh Nhi làm nội gián cài vào Vân Nhạc môn, tất nhiên có mưu đồ nào đó, hơn nữa còn cực kỳ ẩn nhẫn.
So với nàng thì Mục Tuyết Tình tương đối đơn thuần, chỉ như tờ giấy trắng.
Mặc dù phát sinh quan hệ với nữ nhân này, nhưng trong lòng Trần Vũ vẫn còn có chút đề phòng.
Liễu Hinh Nhi thầm thở phào một hơi.
Từ một góc độ nào đó mà nói, nàng cũng có thể xem làm nội gián trong Cốt Ma Cung.
Việc Trần Vũ và nàng đánh nhau với Lữ Tam Thông, còn cả việc về tòa đại điện trọng bảo truyền thừa này, đều là cơ mật không thể để lộ cho người khác biết.
Nhìn về phía thi thể của Lữ Tam Thông, hai người liếc nhau, hết sức ăn ý.
Cái chết của Lữ Tam Thông có liên lụy rất rộng, một khi bại lộ, bất luận là đối với Trần Vũ hay Liễu Hinh Nhi mà nói, đều chỉ có hại mà không có lợi.
- Để ta!
Liễu Hinh Nhi đi tới bên cạnh thi thể của Lữ Tam Thông, lúc còn cách hai trượng thì lập tức dừng lại.
Tiếp đó, nàng lấy ra một cái bình đen ném lên người Lữ Tam Thông.
Ầm...
Một đoàn Cốt Lân Diễm xanh đen bao trùm lên người Lữ Tam Thông, thoáng cái tản mát mùi thi thể bị đốt khét.
Trần Vũ lộ vẻ trầm tư.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!