Chương 1: Thủy tinh kỳ thạch

Màn đêm dần buông.

Nước Sở, tại Vân Nhạc Môn.

Quanh tông môn là một vùng đồi núi, rải rác trên đó là một ít phòng ốc. Nơi này chính là chỗ của đệ tử ngoại môn trong Vân Nhạc Môn.

Trong một căn phòng đơn sơ ở nơi đó vẫn còn lập lòe ánh đèn.

"Chất liệu của viên thủy tinh này, mình chưa gặp qua bao giờ…"

Một tên thiếu niên áo xanh, khoảng mười bốn tuổi đang cầm trong tay một khối ngọc lạ bằng thủy tinh rồi như kiềm không được mà thở dài một tiếng.

Khuôn mặt thiếu niên có vẻ non nớt, rồi lại kiềm lòng mà xem xét khối thủy tinh lần nữa, đôi tròng mắt sáng ngời và trong suốt.

Lúc này, vẻ mặt hắn hưng phấn nhìn chằm chằm khối ngọc thủy tinh trong tay.

Khối ngọc thạch kia sáng óng ánh, lung linh, hình dạng lại vô cùng kì lạ, nhỏ cỡ nắm tay trẻ em, mặt ngoài phủ một lớp vân màu xám tro cực kì thâm thúy.

Nhìn qua, giống như là một quả tim bằng tinh vậy.

Dưới ánh đèn, có thể thấy sâu trong đó lóe lên nhiều màu sắc, khi thì trộn lẫn ánh bạc cùng vàng kim, khi lại lấp lánh nhiều màu, có lúc lại lăn tăn màu máu đỏ… Dường như trong đó đang diễn ra mọi sắc thái của thế gian vậy.

"Quá thần kỳ! Không hổ là kỳ thạch (đá lạ) rơi cùng với"Thiên ngoại vẫn thạch".

Trần Vũ khó nén được kích động trong lòng.

Thiếu niên này tên là Trần Vũ, năm nay vẫn chưa mười lăm, là đệ tử ngoại môn ở tầng chót nhất trong Vân Nhạc Môn.

Nửa canh giờ trước.

Có một vì sao rơi ngay vùng giáp ranh ở bên ngoài Vân Nhạc Môn làm bụi bặm bắn tung tóe khắp nơi, đất đai cũng rung động một hồi.

Nhất thời, trên dưới toàn tông môn đều chịu chấn động.

Bởi vì, sao băng rơi xuống tạo thành một hố sâu nên xuất hiện loại

"Thiên ngọc vẫn thạch" vô cùng hiếm thấy trên đại lục!

Thiên ngoại vẫn thạch chính là một loại tài liệu luyện khí cực kỳ trân quý, những loại Thần Binh Bảo Khí trong truyền thuyết có nhiều thứ chọn dùng loại kỳ thạch này.

Nếu phàm binh bình thường có thể dung luyện một chút mảnh vỡ của khối vẫn thạch thôi cũng có khả năng biến thành bảo khí đấy.

Tính ra thì vận khí của Trần Vũ cũng rất tốt!

Lúc sự tình phát sinh, đúng lúc hắn cũng ở gần nơi

"Thiên ngoại vẫn thạch" rớt xuống.

Mặc dù đã cách xa hơn một dặm nhưng lúc thiên thạch rơi xuống hắn cũng bị đất đá, khí lãng đánh trúng mà bị thương cánh tay.

Sau khi sự tình phát sinh, cao tầng trong tông môn đã phái chấp pháp giả tới, trước tiên là phong tỏa khu vực này.

Cuối cùng thì những đệ tử ở gần đó nhặt được mảnh vỡ của vẫn thạch đều phải nộp lên cho tông môn.

Khoảng cách của Trần Vũ khá xa nên bị bỏ sót. Hơn nữa, hắn còn nhặt được hai mảnh vỡ cỡ ngón tay cái.

Không chỉ thế!

Trần Vũ còn nhặt được một khối ngọc thủy tinh đang phát ra nhiệt lượng, dính chung một chỗ với Thiên ngoại vẫn thạch; cũng chính là khối ngọc thạch thủy tinh đang nằm trong tay hắn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!