Chương 6: Điều 13 Nội Quy Trường - 6

Đánh giá: 8.5 / 2 lượt

"Một phó bản không phải chỉ có một Boss thôi à?"

[Trên quy tắc là vậy.]001 nhíu mày nhìn thông tin của Ứng Tinh Uyên:[Nhưng Chủ Hệ Thống kiểm tra bình thường sẽ không bị lỗi.]

Một hay hai Boss Nha Thấu không muốn quan tâm, trong mắt cậu chỉ có điểm thiện cảm -40 kia thôi.

Điểm thiện cảm của Phương Chí với cậu là 40 trái ngược hoàn toàn.

Điểm thiện cảm tối đa là 100, mà -40 đại diện cho việc chán ghét cực độ.

Từ trước đến giờ Nha Thấu chưa gặp được điểm thiện cảm nào thấp như thế.

Cho dù là người không quen biết thì điểm thiện cảm cũng không thể nào là số âm được.

Ví dụ như Cố Dung Thời cũng chỉ là 0 chứ không phải số âm.

Ứng Tinh Uyên còn trưởng thành hoàn toàn, vóc dáng hơi gầy, ngoài lúc ngẩng đầu nói chuyện với Phương Chí thì cũng chỉ tập trung băng bó vết thương trên tay.

Ngay cả một ánh mắt cũng không chia cho Nha Thấu.

Từ lúc vào phòng y tế, Nha Thấu chỉ im lặng ngồi trên giường không hề làm gì, cậu nghĩ mãi vẫn không hiểu mình làm gì Ứng Tinh Uyên.

Vô cớ bị ghét là một chuyện khiến người ta ấm ức cực kỳ.

Hơn nữa bị Boss phó bản ghét thì sau này làm sao sống thoải mái trong trường được.

Cậu cúi đầu nằm lỳ trên giường, không dám nói thẳng với Ứng Tinh Uyên, chỉ có thể quay đầu sang bên cạnh để không nhìn thấy hắn.

Lúc Phương Chí đi vào thấy đúng cảnh này:

Thiếu niên nằm nghiêng trên giường, vùi đầu vào trong gối, đôi chân trắng trẻo hơi cong lại khép vào nhau.

Cậu cởi giầy rồi mới lên giường nằm, đôi tất trắng ôm trọn bàn chân non mịn, bắp chân mượt mà xuyên qua ống quần nối liền với vết lõm ở vùng lưng dưới tạo thành một đường cong hướng lên.

Yết hầu Phương Chí khẽ cuộn, bước thẳng đến kéo chăn đắp kín người cậu lại.

Tuy chăn rất mỏng nhưng giờ đang là tháng Tám, gần 40 độ thì đắp cái gì lên người cũng cực kỳ nóng nực.

Nha Thấu đá tung chăn ra, Phương Chí lại đắp vào cho cậu, cứ đá ra lại đắp vào mấy lần.

"Rốt cuộc anh muốn làm gì?" Nha Thấu vốn đang buồn bực, giờ lại có người cứ cố tình chống đối mình, trong lòng càng thêm tủi thân.

Cậu cố nén nước mắt để mình không khóc:

"Giờ đắp chăn nóng lắm."

Ngữ khí vừa hung dữ lại vừa ấm ức khiến trái tim Phương Chí thắt lại, tay cầm chăn không biết nên làm sao, bị Nha Thấu trừng thì đứng yên tại chỗ.

Hắn hạ giọng, nói láo không chớp mắt:

"Đổ mồ hôi mới nhanh hạ sốt."

Ứng Tinh Uyên ngồi bên cạnh cười nhạo một tiếng.

Trong đây có hai Boss phó bản, bầu không khí cũng rất quái dị, cũng may có bác sĩ ở giữa điều hòa cầm nhiệt kế đưa qua.

Loại nhiệt kế này phải để sát vào da, Nha Thấu vừa kéo lệch cổ áo sang một bên bỗng cảm thấy có ánh mắt dán chặt vào phần da lộ ra ngoài của mình, cậu nhanh chóng xoay người kẹp nhiệt kế.

Bị bệnh gì mà cứ thích nhìn chằm chằm vào cơ thể người cùng giới vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!