Edit: Lune
[Mẹ nó tên đàn ông thối, làm gì có ai vừa bắt đầu đã gọi người ta là bé yêu! Bà không đồng ý a a a a!]
[Thoa máu lên miệng mình, chó không chứ!
Đừng bao giờ chơi với mấy kẻ thích dùng chiến thuật! Lòng dạ tên nào tên nấy đều bẩn như nhau, rồi đến lúc bị ăn sạch không còn tí cặn nào.]
[Nhìn bên ngoài thì đứng đắn lắm, đã thế còn trúng gu mị nữa, tóc bạc mắt vàng kim, không ngờ bên trong lại là loại người như vậy!]
[Xin lỗi nhé, tôi vẫn thích dáng vẻ lạnh lùng của anh lúc bóp cổ vợ tôi khi trước hơn.]
[??? Chẳng lẽ bây giờ không nên lo lắng cho Nha Nha hả? Đêm tối, trong rừng, cô nam quả nam ở cùng nhau, đã thế một người đang trong trạng thái không tỉnh táo, còn một người thì rõ ràng có ý đồ không trong sáng, thế này đang nguy hiểm quá còn gì!!?
Vốn dĩ vợ mặc thế kia cứ lượn lờ trước mặt đã thấy ngứa ngáy khó chịu rồi, giờ chẳng phải là chờ bị lột sạch đồ rồi đè lên cây mà chơi hả?]
[...! Mẹ nó, ông nói hay lắm, rất có lý.]
Quần áo trên người Nha Thấu là trang phục đã được người hầu đặt sẵn bên cạnh.
Thân trên là áo sơ mi kiểu dáng rộng rãi, chất vải mềm mại, khá mỏng, nếu ở nơi có đủ ánh sáng thì còn có thể thấp thoáng trông thấy vòng eo thon bên trong.
Quần cũng không còn là kiểu bó sát như lúc mới đến nữa, mà là kiểu quần rộng hơn nhưng không hề lộ vẻ lôi thôi, càng tôn nên đôi chân dài thẳng tắp của cậu.
Nhất là lúc cậu ngồi lên đùi người đàn ông kia, quần bị kéo lên để lộ cổ chân nhỏ nhắn cùng một đoạn cẳng chân trắng như phát sáng.
Tổng thể trông giống như một hoàng tử sống trong lâu đài cổ, được bảo vệ bao bọc quá kỹ càng nên chẳng biết gì về thế giới bên ngoài.
Ngay cả khi nghe hắn nói, vẻ mặt của cậu vẫn ngơ ngác, như thể những gì nghe được vượt quá sự hiểu biết của cậu.
Người đàn ông rất kiên nhẫn, chậm rãi nói:
"Bé yêu đang đói lắm mà phải không? Sao không lại đây?"
Dáng môi hắn rất đẹp, giờ lại dính thêm chút máu, lúc nói chuyện đôi môi khẽ mở ra đóng vào trông cực kỳ hấp dẫn.
Thả dây dài để câu cá lớn, hắn chưa bao giờ làm chuyện ép buộc ai cả.
Người đàn ông có thừa sự kiên nhẫn lẫn thời gian để chờ thiếu niên chủ động đến.
Đang uống máu thì bị bắt ngừng, bụng Nha Thấu vẫn đang réo òng ọc, hai chiếc răng nanh nhỏ chưa phát triển hết cũng ngứa ngáy, đang liên tục gào thét muốn nhào vào người trước mặt.
Nhưng giờ có một việc quan trọng hơn ăn no.
Tên tôi là Nha Nha. Cậu chậm chạp sửa lời hắn: Không phải bé yêu.
Dáng vẻ mơ màng nghiêm túc sửa lại lời của cậu thật sự quá đáng yêu, ánh mắt người đàn ông hiện lên ý cười, bước lại gần cậu: Ừm, Nha Nha.
Lúc người đàn ông gọi tên cậu, âm cuối nghe quyến luyến vô cùng, khiến thiếu niên vốn đang mơ màng lại càng hoang mang.
Thiếu niên vừa hút máu xong nên môi rất đỏ, khóe môi còn dính chút máu, thoạt nhìn giống như một bức tranh sơn dầu diễm lệ.
Đôi môi hé mở, từ góc độ của người đàn ông có thể nhìn thấy đầu lưỡi mềm mại, vừa ướt át lại vừa đỏ thắm.
Mắt người đàn ông tối lại, hắn hơi khom người, kéo gần khoảng cách giữa hai người:
"Vậy em có muốn không?"
Chỉ cần thiếu niên ngửa đầu lên là có thể đạt được thứ mình muốn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!