Chương 22: Điều 13 Nội Quy Trường - 22

Đánh giá: 8.5 / 2 lượt

Vẫn là lão quản lý ký túc xá gặp đêm qua, nhưng lần này không thấy lão ta cầm theo xích sắt kia nữa mà là chống một cái gậy ba toong.

Lúc đi đường không ngừng quay đầu nhìn lại, nghiêm nghị quát đám người phía sau đừng để tụt lại phía sau.

Sau đó xoay người lên, không biết cứ lẩm bẩm chửi cái gì.

Đêm qua Nha Thấu đã được mục kích sự lợi hại của lão quản lý ký túc xá, giờ lão dẫn bọn họ rời khỏi sân vận động cũng chẳng phải tin tức tốt gì.

Nhóm người Thạch Nhiên hiển nhiên cũng nhận thức được điều này, nhất là cảnh tượng máu nhuộm đỏ phòng, tử trạng thê thảm của 4 NPC hồi sáng, chỉ cần nghĩ lại đã thấy rùng mình.

Mà bây giờ lão quản lý ký túc xá dẫn bọn họ về ký túc xá là muốn làm gì?

Là hưng sư vấn tội? Hay giết gà dọa khỉ?

Hay là...

Trong số họ lại có ai làm trái nội quy trường?

Nhóm người chơi nghĩ không ra, bước chân trên đường mỗi lúc càng nặng nề, giống như nơi đến không phải ký túc xá của học sinh mà là nơi chôn thây của bọn họ vậy.

Nha Thấu luôn cảm thấy có người đang nhìn chằm chằm vào mình, nhưng khi quay đầu lại, cậu chỉ thấy Phương Chí đi chậm rãi đằng sau, vừa đi vừa nhìn mình.

Ngoài ra, không phát hiện ra điều gì nữa.

Nhưng ánh mắt kia khiến sống lưng cậu ớn lạnh, Nha Thấu do dự nghĩ, giờ thân phận của cậu còn chưa bại lộ nên Phương Chí sẽ không nhìn cậu như thế.

Vậy là ai?

Nha Thấu nghĩ ngay đến người con trai nhìn mình đầy ác ý trong thư viện, cậu dừng bước, vô thức tìm kiếm người kia trong đám đông, quả thật có thấy bóng dáng Đường Nhạc cách đó không xa.

Đường Nhạc đi cuối hàng, đang cúi đầu xem gì đó trên tay, có vẻ còn đang cười, mảy may không nhìn mình.

Nha Thấu chần chờ quay lên.....! Là cậu nghĩ nhiều sao?

Phương Chí bước nhanh về phía trước, cau mày hỏi:

"Cậu lại vừa nhìn ai đấy?"

Hắn vừa thấy tiểu thiếu gia quay người lại, cứ tưởng là đang chờ mình, ai ngờ chưa kịp vui đã thấy tiểu thiếu gia nhìn lướt qua người mình.

Ánh mắt cậu còn chưa dừng trên người hắn nổi hai giây, điều này khiến Phương Chí cực kỳ khó chịu.

...! Không có.

Giọng đáp rất khẽ, không hung hăng vênh váo như thường ngày, nghe thấy ngoan ơi là ngoan.

Thiếu niên đứng đó, sắc mặt trắng bệch, đôi môi cũng không phải là màu hồng nhạt như bình thường, trên trán còn toát mồ hôi mỏng.

Hôm qua cậu mới phải đến phòng y tế, hôm nay lại trông yếu ớt thế kia, làn da vốn đã trắng giờ nhìn càng thêm tái nhợt, cơ thể lung lay như muốn ngã.

Phương Chí nhíu mày: Lại phát sốt à?

Nha Thấu lắc đầu nhưng cũng không nói vì gì, cậu sợ nếu mình nói là thấy buồn nôn vì cảnh giết chóc ban nãy sẽ không giống dáng vẻ mà NPC trong phó bản nên có.

Nếu mình bị lộ, theo như lời Phương Chí nói thì cậu sẽ bị giế. t chết ngay tức thì.

Nha Thấu bận nghĩ ngợi lung tung, đi nhanh quá suýt nữa đâm vào người đi phía trước.

Phương Chí nhanh tay kéo cậu lại:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!