Chương 18: Điều 13 Nội Quy Trường - 18

Đánh giá: 8.5 / 2 lượt

Nha Thấu sững người hồi lâu, thầm mắng câu biến thái.

Tìm đồ trong bóng tối hơi khó, cậu lần mò trong phòng mãi mới tìm được quần áo mới cùng đồ lót được cất ở ngăn dưới cùng trong tủ quần áo.

Vì bố trí theo kiểu giường trên bàn dưới nên giường không to lắm, tuy vậy nhưng vẫn khá mềm, nằm lên có cảm giác nhưng đang rơi vào những đám bông mềm mại.

Hơn nữa cạnh giường còn có một cái rèm, kéo vào là sẽ ngăn cách hoàn toàn với bên ngoài khiến cậu cảm thấy rất an toàn.

- Ít nhất đêm hôm lão quản lý ký túc xá có đi kiểm tra mà thò mặt vào trong, cậu lỡ thấy cũng không bị giật mình.

Nhưng Nha Thấu vẫn thấy hơi sợ.

Hồi còn ở khu Chinh phục Tình yêu, cậu từng nghe anh trai kể chuyện ma, trong nội dung toàn nhắc đến mấy nơi kiểu ký túc xá như này.

Là một địa điểm thường xuyên xuất hiện trong những câu chuyện ma quái, theo như cốt truyện thường gặp thì nhất định sẽ có gì đó xảy ra trên mấy cái giường trống trơn kia.

Nha Thấu vốn nhát gan, giờ xung quanh lại tối đen như mực, cậu không chắc có thứ gì đó đang núp trong góc tối hay không, điều này khiến cậu càng sợ hơn.

Chẳng qua cũng may, trên ba cái giường kia không có bóng đen tự cử động như cậu tưởng tượng, cũng không có cái gì bỗng dưng bốc mùi hôi thối.

Hơn nữa tuần nào tiểu thiếu gia cũng sai người đến dọn dẹp nên mấy cái giường còn lại cũng khá sạch sẽ tuy rằng không có ai ở.

Trước mắt xem ra vẫn tương đối an toàn.

Nha Thấu cuối cùng cũng yên tâm nằm trên giường, kéo chăn lên đắp qua bụng mình.

Hơi khó ngủ, cậu bèn đếm những ánh sao in trên rèm cửa:

"001, tôi thực sự phải ở trong phó bản này một tháng à?"

Ngày đầu tiên đã khó khăn như vậy, cảm giác ở đây cả tháng là một việc không thể hoàn thành.

Nhất là có nhiều quả bom không hẹn giờ thế kia.

Nghĩ đến thái độ cực kém của Ứng Tinh Uyên đối với mình, Nha Thấu có hơi nhụt tinh thần, nằm co người trên giường, úp mặt vào gối.

Vì động tác ấy nên má cậu hơi phồng lên, trông vừa mềm lại vừa ngon miệng, làm người ta chỉ muốn cắn một cái.

[Ừm.]

"Vậy còn cách nào khác không?" Giọng nói rầu rĩ của Nha Thấu truyền từ trong gối ra:

"Chẳng hạn như tôi giúp người chơi vượt ải thì có phải chờ lâu thế nữa không?"

[Theo lý thì vậy.]001 tạm dừng:[Nhưng ký chủ à, trong phó bản này người chơi không có khả năng thắng, nếu ngài giúp bọn họ rồi khiến thân phận bại lộ thì ngài cũng không...]

Nó vốn định nói

"Ngài cũng không sống nổi", thế nhưng nghĩ đến thái độ khác thường của Phương Dã và Hứa Dã với ký chủ nhà mình, trong ba Boss chỉ có mình Ứng Tinh Uyên là khá bình thường nên nó không sao nói ra được câu kia.

Có gì đó vượt khỏi tầm nhận thức trí tuệ nhân tạo của nó, lần đầu tiên 001 cảm thấy không chắc chắn với phán đoán của mình.

Thế nên nó chỉ ậm ờ:[

Ngày mai ngài sẽ biết.]

001 không muốn nhiều lời nên Nha Thấu cũng không tiện hỏi lại, cơn buồn ngủ chậm rãi ập đến làm cậu mơ màng thiếp đi.

Thời gian dần trôi, nhiệt độ ngày càng thấp, khí lạnh trên hành lang tựa như có sinh mạng bắt đầu thâm nhập vào bên trong.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!