Chương 14: Ái Chà! Câu Hỏi Của Hoàng Đế Phò Mã Lại Không Trả Lời Được!(1)

Lão Hoàng đế nghiến răng nghiến lợi.

Tên tiểu tử thối tha này, nhân lúc nói thầm trong lòng, cái gì cũng dám nói.

Các vị đại thần khác: …

Mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, coi như mình chẳng nghe thấy gì cả.

Đậu Thừa tướng nhanh chóng liếc mắt nhìn Vạn Thọ công chúa, thấy nàng tuy im lặng không nói, nhưng vẻ mặt trầm ngâm suy tư, rõ ràng là đã nghe lọt tai những lời của Hứa Yên Miểu.

Đây là lý do Bệ hạ muốn phong quan cho Vạn Thọ công chúa sao?

Để Hứa Yên Miểu thức tỉnh Vạn Thọ công chúa?

Đậu Thừa tướng nghĩ ngợi, cảm thấy…

Nói thật nhé! Phải nói thật lòng đấy! Với những lời nói không kiêng nể gì của Hứa Yên Miểu, người khác dù có hiểu đạo lý thì cũng không dám nói ra để khuyên nhủ công chúa.

Chỉ có Hứa Yên Miểu…

[ Hơn nữa, công chúa cũng ngây thơ quá mức rồi, Tống quốc công là khai quốc công thần, cánh tay phải của lão Hoàng đế, chẳng lẽ lão Hoàng đế bị điên rồi sao mà lại vì hôn sự của công chúa mà ép con trai người ta từ bỏ tiền đồ xán lạn chứ?

Đây là kết thân hay là kết thù vậy? ]

[ Tên phò mã của ngươi nếu đã kiên quyết không đồng ý, thì lão Hoàng đế chỉ có thể ban thưởng đồ đạc để xoa dịu hắn ta, sau đó lại xoa dịu Tống quốc công, bày tỏ rằng chuyện này sẽ không ảnh hưởng đến tình cảm quân thần. ]

[ Chỉ khi nào hắn ta đồng ý, thì lão Hoàng đế mới ban hôn! ]

Sắc mặt lão Hoàng đế lập tức giãn ra, vui vẻ hẳn lên.

Đúng vậy. Ông đã đặc biệt hỏi ý kiến của Tống quốc công, bên kia không hề từ chối việc con trai lấy công chúa, cũng không hề nói gì đến chuyện đã có người trong lòng, ông mới hạ chỉ ban hôn, nếu không, vì một đứa con gái mà khiến cho một vị trọng thần bất mãn, ông cũng đâu có ngu!

Vạn Thọ công chúa ngẩn người, quay đầu nhìn phụ hoàng, sự tin tưởng tuyệt đối dành cho phụ hoàng khiến nàng không chút nghi ngờ nào mà tin tưởng lời nói của Hứa Yên Miểu.

Lúc phụ hoàng nàng bình định thiên hạ, có một khoảng thời gian, dưới gối chỉ có một người con trai, chính là Thái tử hiện giờ, năm đó Thái tử còn trẻ tuổi dẫn binh đánh giặc, vì khinh địch mà tiến quân liều lĩnh, khiến cho ba vị đại tướng dưới trướng phụ hoàng nàng phải liều c.h.ế. t cứu viện, một người chết, hai người bị thương, suýt chút nữa thì phụ hoàng nàng đã đánh c.h.ế. t Thái tử—— tuy rằng không đánh chết, nhưng lại đánh gãy một chân Thái tử.

Hiện giờ Thái tử vẫn còn bị què chân.

Cho nên…

Vạn Thọ công chúa bỗng nhiên tỉnh ngộ.

Nàng thì có thể ép buộc con trai thứ hai của Tống quốc công cái gì chứ? Nàng còn hơn được Thái tử sao?

Trong đầu nàng hiện lên cảnh tượng mà nàng vẫn luôn cho rằng bản thân đã ép buộc phò mã.

Tám năm trước, ở Đa Bảo Các, bên cạnh giá đồ cổ, khi đó nàng mới mười sáu tuổi, giả nam trang lén lút trốn khỏi hoàng cung, chặn con trai thứ hai của Tống quốc công

- người khi đó vẫn chưa thành thân ở nơi này.

Chiếc bình sứ cổ trắng muốt phản chiếu khuôn mặt xinh đẹp rạng rỡ của thiếu nữ.

"Chàng… có nguyện ý cưới ta không?"

Trước đó, bọn họ cũng đã gặp mặt hai ba lần, cũng từng nói chuyện với nhau, công chúa cho rằng đối phương cũng có tình cảm với mình. Nàng không nhìn thấy vẻ chán ghét trong mắt đối phương, chỉ nghe thấy hắn lạnh lùng nói: Vi thần nguyện ý.

Sau đó nàng liền vui mừng chạy đi cầu xin phụ hoàng ban hôn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!