Chương 9: (Vô Đề)

Bên dưới, bố mẹ gọi:

"Chiêu Chiêu, xuống ăn cơm."

Lần này, tôi không nhìn người đang quỳ dưới tuyết, chỉ quay người đi xuống.

Xuống nhà, tôi thấy dì Thẩm cũng đang ngồi đó. Bà nhìn thấy tôi, kéo tay tôi, dẫn đến sofa.

Giọng bà vẫn dịu dàng như mọi khi:

"Nói dì nghe, chuyện xảy ra từ khi nào?"

Dì Thẩm và mẹ tôi là bạn thân lâu năm. 

Tôi ngước mắt nhìn mẹ, nhưng dì Thẩm nhanh chóng nhận ra, vỗ nhẹ tay tôi:

"Đừng nhìn mẹ con, nói thật đi."

"Từ lâu rồi. Ban đầu anh ấy ngoại tình với một nữ bệnh nhân. Sau khi con phát hiện, anh ấy lại ngoại tình với một thực tập sinh."

Dì Thẩm nắm tay tôi, sững sờ hồi lâu, cuối cùng mắt đỏ hoe, liên tục nói ba tiếng:

Tốt, tốt, tốt.

Có lẽ bà không ngờ người con trai ưu tú của mình lại làm ra chuyện như vậy.

Ngay lúc đó, bên nhà họ vang lên tiếng ồn ào.

Chú Thẩm tới tìm bà:

"Mau đi, tới bệnh viện, thằng bé đau dạ dày, nôn ra máu."

"Chiêu Chiêu đi cùng luôn đi." Chú nói, định nắm tay tôi, nhưng dì Thẩm đã tát ông một cái.

"Chiêu Chiêu, con ở nhà nghỉ ngơi. Chuyện này, dì sẽ đòi lại công bằng cho con."

Chú Thẩm trách bà:

"Công bằng gì nữa, giờ con nó thế này, có chuyện gì thì đợi nói sau."

Ung thư dạ dày giai đoạn cuối.

Khi mẹ nói kết quả kiểm tra cho tôi nghe, chú Thẩm, một người cao to, ôm đầu khóc nức nở. 

Ngược lại, người mẹ dịu dàng của anh lại bình tĩnh xử lý mọi việc.

Khi Thẩm Xuyên gọi điện, tôi đang ăn cơm.

Cuộc gọi trước đó là một tháng trước, khi tôi liên hệ để bàn về việc ly hôn.

Đầu dây bên kia im lặng hồi lâu, cuối cùng mở lời:

"Chiêu Chiêu, anh sợ lắm, em đến thăm anh được không?"

Tôi nhìn những bông tuyết đang rơi ngoài cửa sổ, trả lời:

"Anh quên rồi sao? Chính anh đã nói chúng ta sống riêng."

Nói xong, tôi không đợi anh trả lời, cúp máy ngay lập tức.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!