Chương 54: Phá không kiếm khí!

Xùy! Đinh đinh đinh!

Kiếm chỉ của La Thiên bắn ra khỏi người hai thước, kiếm quang lạnh lẽo sắc bén vô cùng lần lượt chém lên trên người Đường Uy, đại bộ phận tổn thương đều bị nhuyễn giáp Bảo khí hạ phẩm ngăn cản.

Nhưng mà, Bảo khí phòng ngự hạ phẩm cũng không phải là vạn năng.

Ở dưới kiếm chỉ liên miên không dứt công kích đến, từng cỗ Hàn lực sắc bén xuyên vào trong cơ thể của hắn.

Huống chi, trên người của Đường Uy còn có tay, chân, đầu là chỗ không được Bảo khí bảo vệ.

- Chết cho ta!

Đường Uy thúc giục chân khí đến cực hạn, hai tay đánh ra từng đạo chưởng ảnh đỏ thẫm rít gào, cố gắng lấy tổn thương để đổi lấy tổn thương.

La Thiên mỉa mai cười cười, người thi triển Vân Du bộ, cơ thể nhẹ nhàng như lông chim chuyển hưởng, tiến hành công kích từ bốn phương tám hướng, bao gồm cả không trung cũng không ngoại lệ.

Trên người hắn có mặc Bảo khí hạ phẩm Kim Tỏa giáp, thứ này có thể bảo vệ lục phủ ngũ tạng trong thân thể.

Nhưng mà, La Thiên không quan tâm tới kiện Bảo khí hạ phẩm này.

- Không! Ta tuyệt đối không thể thua được…

Hai mắt Đường Uy đỏ lên, vẻ mặt dữ tợn, vết thương trên người của hắn càng ngày càng nhiều hơn.

Phẩm chất của nhuyễn giáp Bảo khí trên người hắn rất tốt, có thể bảo vệ thân thể và tứ chi, so với nhuyễn giáp nửa người mà La Thiên có được từ chỗ Đỗ Vân Trình còn toàn diện hơn, mà giá cả cũng cao hơn gấp hai ba lần.

Nhưng mà, ở dưới công kích liên tục của kiếm chỉ, bên trên Bảo khí hạ phẩm trên người hắn đã xuất hiện những vết rách rất nhỏ.

Từng cỗ hàn ý đáng sợ thẩm thấu qua cánh tay của hắn, ăn mòn máu và lục phủ ngũ tạng.

Từ khi Thần mạch của La Thiên hấp thu kịch độc của Liễu Tử Yên, thiên phú Hàn lực của hắn cũng có lực ăn mòn rất mạnh.

Loại thiên phú Hàn lực ăn mòn này có hiệu quả cực tốt đối với người mặc nhuyễn giáp Bảo khí như Đường Uy.

Trong lúc bất tri bất giác, thế công của Đường Uy đại giảm, trong lúc công kích và di chuyển đều có vẻ cứng ngắc, thế thua đã định.

- Để lại một cánh tay!

Lệ mang trong mắt La Thiên lóe lên, thân thể nhẹ nhàng như lông vũ đi tới bên cạnh người của Đường Uy.

Phanh~!

Hắn tự tay nắm lấy cánh tay của Đường Uy, muốn vận lực, bẻ gãy nó.

- La Thiên! Dừng tay cho ta!

Ở bên ngoài Diễn Võ trường, một tiếng hét lớn như sấm mùa xuân truyền đến.

Vù vù Sưu! Oanh!

Bảy cái khí mạch trong cơ thể Lệ Hải bộc phát, tạo ra một cơn gió lốc cuồng bạo, lăng không bay vọt về phía Diễn Võ trường.

Trong nháy mắt, rất nhiều học viên thanh đồng ở đây đều hít thở không thông, còn cảm nhận được một cỗ áp lực khổng lồ.

Ngọn nguồn của cảm giác này chính là khoảng cách to lớn giữa Khai mạch thất trọng và lục trọng.

Ở trước mắt cỗ áp lực này.

La Thiên vẫn thờ ơ, dùng sức vặn cánh tay của Đường Uy ra sau lưng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!