Chương 42: Thời khắc cuối cùng!

- Lực lượng thật là đáng sợ...

Trong lòng đám người Tề Hồng và Ngũ Xuyên đang xem cuộc chiến rung động.

Không nghĩ tới, La Thiên lại có thể bộc phát ra chiến lực như thế, có thể chính diện đối đầu cùng với Đường Uy.

Oanh Phanh!

Kình phong cực nóng và lạnh lẽo xoáy lên cao vài thước, quét ngang bốn phương.

Ở trong bụi bặm có hai đạo thân ảnh, đồng thời đẩy lui ra ngoài.

Oa!

Một tên thiếu niên tuấn nhã mặc áo bào xanh đứng trong đó sắc mặt trắng bệch, miệng nhổ ra một búng máu, chính là La Thiên.

- Khà khà!

Không hổ là Tiểu Hầu gia, vũ kỹ Linh giai quả thực là mạnh mẽ.

- Tên dân đen này, trúng một chiêu đã bị thất bại!

Đám người Tề Hồng và Ngũ Xuyên, nhếch miệng cười to, dùng ánh mắt tàn nhẫn nhìn chằm chằm vào La Thiên.

Nhưng mà, mấy người này lại không thấy được trên mặt Đường Uy hiện lên vẻ kinh ngạc, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng.

- Không hổ là Khai Mạch lục trọng đỉnh phong, vũ kỹ chưởng pháp Linh cấp quả thực có lực bộc phát rất là mạnh mẽ.

La Thiên lau vết máu ở khóe miệng, trong mắt có chiến ý chợt lóe lên.

Tu vi của Đường Uy cao hơn hắn hai trọng, lại tu luyện Nộ Vân chưởng, đây là vũ kỹ có tiếng về lực bộc phát.

Ở trong thử thách, La Thiên cũng không dám thúc giục Thần mạch đến cực hạn.

- Tiểu Hầu gia, sau này tiếp tục chiến tiếp.

La Thiên thi triển Du Thân bộ cấp viên mãn, thân thể ưu nhã linh động nhẹ nhàng nhảy đi.

- Tên dân đen này...

Ánh mắt Đường Uy trở nên âm trầm, hai tay để sau lưng, nhìn chằm chằm vào bóng lưng rời đi của La Thiên.

Không người nào phát hiện ra, trên bàn tay đặt ở phía sau lưng của Đường Uy có một cái miệng vết thương rất lớn, nhìn rất là ghê rợn.

Đây chính là thương thế do Ngưng Tinh Kiếm chỉ tạo thành, lực xuyên thấu của nó rất đáng sợ, từ tình huống vết thương là có thể thấy được.

Không chỉ như thế, trên cánh tay của Đường Uy còn có một tầng sương lạnh, máu không thể lưu thông được.

- Tiểu Hầu gia, tên dân đen kia chiến bại rồi chạy trốn, mọi người cùng nhau đuổi giết hắn đi.

Vẻ mặt đám người Tề Hồng và Ngũ Xuyên phấn khích không thôi, không thể chờ đợi được nữa mà muốn đi báo thù.

Đương nhiên.

Dùng tốc độ của bọn hắn thì không thể nào đuổi theo La Thiên được.

Nhưng mà, Đường Uy vẫn đứng ở đây, vẻ mặt thay đổi liên tục, cũng không có ý định truy kích.

- Tiểu Hầu gia, vì sao chúng ta không đuổi giết tiểu tử kia?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!