Trong sơn cốc.
La Thiên dùng phương pháp nuôi nhốt của La thị độc đáo mà hắn sáng tạo ra nhanh chóng thu hoạch Vụ ảnh Võ giả, số lượng ấn ký trên đỉnh đầu nhanh chóng tăng lên.
Tốc độ thu hoạch của hắn đã vượt qua ba đại thiên tài, ngay cả Nam Cung Ngọc cũng nhỉnh hơn một chút.
Ở trong mắt của Thánh phủ đạo sư, chuyện này chẳng khác nào là ăn gian cả!
Đương nhiên.
Phương pháp ăn gian này, coi như các thiên tài khác biết rõ thì bọn họ cũng không cách nào làm được.
Phải biết rằng.
Ở khu vực này hấp dẫn hai chục tên Vụ ảnh Võ giả, tu vi thấp nhất cũng là tứ trọng, cao nhất là lục trọng.
La Thiên có Linh thức, tăng thêm lại có thân pháp cấp thượng phẩm viên mãn thì mới có thể khống chế được cục diện.
Coi như là như thế, dưới tình huống bình thường thì hắn cũng không dám đồng thời đối mặt với nhiều Vụ ảnh Võ giả như vậy.
Nhưng giờ phút này, đám người Tề Hồng, Ngũ Xuyên bị nuôi nhốt, ít nhất cũng đã hấp dẫn hai phần ba hỏa lực thay cho hắn.
Tổng thể mà nói, chính là mượn lực đả lực, ngăn cản lẫn nhau.
- Ồ?
Lúc La Thiên đang thu hoạch Vụ ảnh Võ giả thì hắn cảm nhận được linh khí thiên địa ở gần đây có chút chấn động kỳ quái.
Vù vù Sưu!
Một hai chục tên Vụ ảnh Võ giả kia tạo thành một vòng, sau đó nhao nhao tán loạn thành mây mù.
- Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
La Thiên không khỏi sững sờ, tiếp tục điên cuồng càn quét một hồi, không chừng còn có thể thu được vị trí thứ nhất.
Lúc này, dị biến xảy ra!
Sau khi đám Vân vụ Võ giả tán loạn, sương mù nương theo linh khí thiên địa chấn động mà hội tụ lại ở một chỗ, hình thành một Đại võ sĩ mặc áo giáp hùng tráng.
Oanh!
Võ sĩ mặc giáp vừa mới hiện thân đã toả ra một cỗ khí tức cường hãn và áp lực, mặt đất dưới chân hắn lập tức rạn nứt.
- Thật là mạnh mẽ!
Tên Vụ ảnh Võ giả này chỉ sợ đạt đến cấp độ Khai mạch thất trọng rồi!
Đám người Tề Hồng, Ngũ Xuyên vừa mới thở dài một hơi, chợt sắc mặt đại biến.
Chạy mau!
Đám người Tề Hồng không chút nghĩ ngợi mà nhanh chân bỏ chạy.
Sưu sưu sưu…
Lúc này, tay của Võ sĩ mặc giáp cầm một thanh kiếm lớn, hung hãn xuất thủ.
Một đạo sóng khí kiếm quang cực lớn, cách không chém về phía La Thiên, để lại một cái ranh rộng chừng một thước ở trên mặt đất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!