Kỷ Dao lái xe cũng khá vững.
Dọc theo đường đi, Yến Song ôm chiếc cặp, không nói câu nào.
Con mẹ nó, loại mù tạt đó xông dữ quá.
3
Đôi mắt y bây giờ đều đang nóng rát muốn rớt nước mắt.
Tay lái chuyển động,
"Trong hộc tỳ tay có khăn giấy."
Cảm ơn.
Yến Song nói câu cảm ơn rồi lấy khăn giấy lau nước mắt.
"Tôi mang tiền đến rồi."
Xe chạy vào trường đua ngựa ở ngoại ô, Kỷ Dao dừng xe, lấy ra tờ chi phiếu mỏng từ trong túi.
Yến Song ngơ ngẩn nhìn tờ chi phiếu, trong nháy mắt có hàng trăm ý nghĩ chạy qua trong đầu, rốt cuộc làm thế nào mới có thể lấy một triệu này mà không bị cục xuyên sách phá đám đây?
Yến Song vươn tay, khi đầu ngón tay mới vừa đụng tới chi phiếu.
Cửa sổ xe bị gõ vang lên.
Yến
- đang lén kiếm chác
- Song giật mình một chút.
Kỷ Dao không thèm để ý đặt chi phiếu ở đầu gối Yến Song, hạ cửa kính xe xuống.
Tiêu Thanh Dương mỉm cười nói:
"Nhóc con, chú gọi điện cho anh mãi, hỏi anh có biết chuyện mày ở cùng một nam sinh...... Ấy, chính là người này sao?"
Tiêu Thanh Dương nhìn về phía Yến Song phía sau Kỷ Dao, Chào em.
Yến Song cẩn thận nói: Chào anh.
"Anh là Tiêu Thanh Dương, là anh họ của Kỷ Dao."
Tiêu Thanh Dương.
Yến Song có ấn tượng.
Người này rất thường xuyên xuất hiện trong nguyên tác, đảm đương rất tốt vai trò của một công cụ hình người.
"Em là Yến Song......"
Anh biết, Tiêu Thanh Dương ngắt lời y, nói với Kỷ Dao,
"Xuống xe đi, đã chuẩn bị xong phòng cho mày hết rồi."
Ừ, Kỷ Dao nói với Yến Song, Xuống xe.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!