Đúng rồi, còn có một việc không biết lần trước sư tỷ tìm ta là có chuyện gì?
Lâm Thần ngẩng đầu nhìn Tiết Linh Vân hỏi.
Trước đó Tiết Linh Vân hỏi dò thông tin của hắn bị hắn từ chối, hiện tại lại gặp nhau lần nữa, Lâm Thần bèn hỏi rõ nguyên nhân.
Tiết Linh Vân cười nhẹ đáp:
- Chuyện này là có liên quan đến việc ngươi luyện thành Thất Tinh liên hoàn kiếm.
Trong lòng Lâm Thần lập tức đã hiểu rõ nguyên nhân.
- Môn Thất Tinh liên hoàn kiếm này ta cũng tu luyện, nhưng thiên phú võ học của ta cũng không tốt như của sư đệ. Ta tu luyện nửa tháng cuối cùng đều không thể tu luyện thành công tầng thứ bảy.
Tiết Linh Vân tiếp tục nói.
- Ta vốn dĩ còn tưởng rằng không có ai có thể tu luyện thành công tầng thứ bảy này. Lúc đó ta đi qua Tàng Thư Các, Nhị trưởng lão ở đó nói cho ta biết, một người đệ tử ngoại môn gọi là Lâm Thần không chỉ tu luyện thành công, mà còn dùng kiếm pháp này đánh bại đệ tử có đẳng cấp cao hơn hắn.
- Mấy tháng qua ta không ngừng khổ tu, tuy đã bước đầu luyện được tầng thứ bảy này, nhưng còn chưa thực sự thành công. Vì thế ta đến tìm sư đệ là vì muốn hỏi ngươi vài điều về Thất Tinh liên hoàn kiếm tầng thứ bảy.
Tiết Linh Vân bình tĩnh đáp.
- Quả là thế.
Lâm Thần thầm nghĩ, hắn hầu như đoán được mọi chuyện, chỉ duy nhất khiến hắn bất ngờ chính là Tiết Linh Vân cũng đang tu luyện môn kiếm pháp này.
Hắn gật đầu nói:
- Thất Tinh liên hoàn kiếm chia làm bảy tầng, bảy tầng đều có liên quan đến nhau, khi sử dụng thì liên miên không ngừng. Tinh túy của môn kiếm pháp này là ở hai chữ nhanh, chuẩn. Chỉ cần làm được hai điểm này thì việc tu luyện thành là không khó.
Tiết Linh Vân suy nghĩ trong chốc lát rồi ngẩng đầu lên nói:
- Thì ra là thế, thiên phú võ học của sư đệ thật là giỏi, khó trách ngươi chọn tu luyện cái môn Huyễn kiếm cực kỳ khó kia.
Lâm Thần mỉm cười không nói.
Đám võ giả trong đại sảnh lúc này vừa uống rượu vừa lớn tiếng nói chuyện giải trí, chủ yếu là chút ít chuyện kỳ dị các nơi.
- Ai, cứ như thiên phú của ta ở địa phương này còn tạm được, một khi đi đến nơi khác chẳng đáng gì.
Một người võ giả tuổi còn trẻ ở bàn bên cạnh Lâm Thần bỗng dưng thở dài nói. Ba người khác ngồi cùng bàn thanh niên bạn nghe vậy ngẩng đầu lên, một cô gái nói ra:
- Nhị ca vẫn còn vì chuyện thuốc mà buồn phiền à?
Người thanh niên bị gọi là nhị ca kia lắc đầu chán nản nói:
- Chuyện thuốc nói gì thì nói cũng không thể bằng tư chất thiên phú được. Các ngươi còn nhớ trận chiến rõ nửa năm trước giữa Đàm Phi Bằng cùng Từ Lỗi không?
- Chuyện này đương nhiên chúng ta nhớ rõ.
Từ Lỗi kẻ đứng đầu trong đám đệ tử trọng tâm của Thương Long cốc, Đàm Phi Bằng cũng là đứng đầu trong số đệ tử trọng tâm của Thuần Dương môn. Trận chiến của hai người này tuy nhiên là đánh hòa nhau, nhưng cũng làm cho thanh danh của hai người họ vang vọng khắp Ứng Nam tông.
Thiếu nữ từ từ nói ra.
Năm tông môn lớn ở Ứng Nam Tông, theo thứ tự là Thiên Cực tông, Thuần dương môn, Thương Long Cốc, Xích Vân tông cùng với Vô Song điện. Năm môn phái lớn này đệ tử nhiều vô số, thiên tài đông đúc, nhưng tài giỏi không ai bằng khiến phần đông võ giả ở Nhạn Nam Vực nhớ kỹ lại vô cùng ít.
Trong đó Đàm Phi Bằng của Thuần Dương môn cùng Từ Lỗi của Thương Long Cốc là hai trong số ít đó. Thanh niên kia gật đầu nghiêm túc nói:
- Ngươi nói đúng, nhưng quan trọng nhất là hai người bọn họ này sau cuộc đại chiến đó đều có lĩnh ngộ. Đàm Phi Bằng lại tu luyện thành công Đại Bằng chưởng, thực lực tăng lên có thể sánh ngang với võ giả cảnh giới Chân Đạo.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!