Lâm Thần hít một hơi nói:
- Hiện tại bây giờ ta sẽ rút ba mũi tên ra, trong quá trình làm có thể có hơi đau đớn.
Tiểu Bạo Hùng thần sắc kiên nghị nhìn Lâm Thần mặt không sợ hãi.
Lâm Thần thấy vậy, đưa tay nắm chặt một mũi tên trong đó hai tay dùng sức, phốc một tiếng, tiểu Bạo Hùng thân thể run lên, mũi tên kia đã được rút ra, chỗ mũi tên cắm vào là một mảnh máu thịt be bét.
Trên mũi tên vẫn còn một ít huyết nhục.
Lâm Thần cầm ném nó qua một bên, làm theo cách trên, liên tiếp rút mũi tên ra ngoài.
Rút mũi tên ra xong, Lâm Thần lập tức chuẩn bị tốt thuốc giải độc, ngược lại miệng vết thương sau lưng tiểu Bạo Hùng liên tiếp chảy máu khi rút ra ba mũi tên ra, đau đớn khó có thể tưởng tượng.
Lúc nãy tiểu Bạo Hùng cũng không rên một tiếng, ý chí kiên cường làm cho Lâm Thần cũng vì đó khâm phục.
Âm thầm khen ngợi một tiếng, Lâm Thần thoa thuốc lên những vết thương bị đao kiếm đâm trọng thương trên cơ thể tiểu Bạo Hùng.
Giằng co gần nửa canh giờ, vết thương trên người tiểu Bạo Hùng cuối cùng cũng ổn định lại. Mà lúc này tiểu Bạo Hùng mệt mỏi không chịu nổi chậm rãi ngủ.
Hô!
Lâm Thần thở nhẹ một hơi, vẻ mặt lộ ý cười nhìn trữ vật linh giới trong tay.
Trong khoảng thời gian ở Mặc Liên sơn rèn luyện, Lâm Thần chiếm được không ít nạp giới, ở chỗ Trình Minh, Uông Bằng liền tìm được hai viên, sau đó liên tiếp giết bảy võ giả lại tìm ra hơn mười viên nạp giới.
Không gian cho nạp giới quá nhỏ, sử dụng vô cùng bất tiện, hiện tại có trữ vật linh giới công hiệu sử dụng được tăng lên rất nhiều.
Lâm Thần nghĩ cách thăm dò bên trong trữ vật linh giới.
Vù vù!
Giống như sóng gợn trên mặt nước, không gian rung động, bị ý niệm của Lâm Thần bắt được.
Sau một khắc, Lâm Thần nhìn thấy không gian của linh giới trữ vật.
Đây là một khối lập phương đúng chuẩn, với chiều dài và chiều rộng ba mét, toàn thân phát ra một màu trắng nhàn nhạt, tựa như vết cắt kim loại trong hư không tản ra, so với phòng khách của người bình thường thì lớn hơn.
Trong không gian đặt hai quyển sách cùng với ánh sáng nhàn nhạt của đống linh thạch có góc cạnh.
Bây giờ trên đống linh thạch tràn ngập một tầng màu bạc trắng sương mù mông lung huyễn ảo.
"Mùi linh khí nồng nặc, chẳng lẽ đây là linh thạch trung phẩm." Lâm Thần hít một hơi, trực tiếp cầm viên linh thạch trong tay quan sát tỉ mỉ.
Lúc này linh thạch óng ánh trong suốt hiện lên ánh sáng nhàn nhạt, từng luồng linh khí từ trong nhẹ nhàng bay ra, mùi nồng nặc vô cùng.
"Dùng chân khí thử một lần."
Lâm Thần trong lòng hơi động, chỉ nhìn như vậy căn bản nhìn không ra. Hắn chậm rãi vận chuyển chân khí trong cơ thể, gói hàng nằm trong linh thạch trung phẩm, Lâm Thần liền cảm nhận một luồng năng lực tinh thuần từ trong linh thạch thẩm thấu qua cánh tay tràn đầy toàn thân.
Lâm Thần không dám hấp thu quá nhanh, trong linh thạch chứa Thiên Địa linh khí nồng đậm không gì sánh được, trong nháy mắt hấp thu tất cả, tốc độ tuy là chậm nhưng có thể chắc chắn...
Đích thị là linh thạch trung phẩm không thể nghi ngờ!
Chân khí trong cơ thể kết hợp cùng linh thạch, trên mặt Lâm Thần lộ ra ý cười ha hả.
Linh thạch sinh ra từ trong lòng đất hướng về tâm linh, dựa vào sự phong phú của trời đất chia làm hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm cùng cực phẩm, có thể dùng để mua bán, cũng có thể dùng tu luyện.
Trước đây Lâm Thần rất ít khi dùng linh thạch hạ phẩm tu luyện bởi vì linh thạch hạ phẩm không hề so được với đan dược. Nhưng linh thạch trung phẩm lại khác, linh thạch trung phẩm là của trời đất, ở giữa là mấy chục linh thạch hạ phẩm, dùng linh thạch trung phẩm tu luyện hiệu quả gấp đôi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!