- Tốt lắm, cứ thế đi. Có ai có ý kiến gì nữa không? Không thì giải tán, ta cho các ngươi một ngày chuẩn bị. Các lớp khác cũng đang chia tổ nhưng không nhanh bằng chúng ta đâu. Các ngươi nhanh viết rồi nộp lại cho ta, sau đó có thể về ký túc xá.
Tranh thủ thời gian này mà nghỉ ngơi cho tốt, đừng có đi đâu sinh sự, ngày mai là sát hạch rồi, ta muốn tất cả hai mươi hai tổ đều phải thông qua, nếu có người thất bại, chẳng những phải cuốn gói khỏi đây, chắc chắn còn được ta tặng một món quà mãi mãi không quên.
Nhìn ánh mắt lạnh của và lời đe dọa của Chu Y, mỗi học viên không kìm được rùng mình một cái, khỏi phải nói, món quà của Chu Y, chắc chắn là một cơn ác mộng thật sự.
Từ lúc này, trong lòng các học viên bừng bừng chiến ý, có lẽ vì sợ phải nhận phần quà kia của Chu lão sư mà ai ai cũng liều mạng thông qua sát hạch!
- Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông, Tiêu Tiêu, ba người các ngươi ở lại.
Các đệ tử khác nộp giấy đăng ký xong lục đục ra về, trong phòng chỉ còn lại Chu Y và ba người Hoắc Vũ Hạo, các lớp khác vẫn đang bận thảo luận chia tổ chưa thấy ai ra về.
- Vương Đông, đi ra đây cho ta, ngươi núp cái gì đấy?
Vương Đông thấy Chu Y cầm trên tay ba mảnh giấy của bọn họ lập tức cúi đầu, lặng lẽ lui về sau trốn sau lưng Hoắc Vũ Hạo.
Chu Y nhìn xuống ba miếng giấy, khóe mắt giật giật, ngẩng đầu nhìn Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông và Tiêu Tiêu.
Ba người bị ánh mắt sắt bén của bà nhìn chằm chằm đều có cảm giác những suy nghĩ trong đầu đều bị bà đọc được hết.
- Giỏi! Ba tên nhãi ranh này, các ngươi cố tình giở trò phải không?
Bà cầm một miếng giấy trong đó vỗ mạnh xuống bàn. Một tiếng rầm vang lên làm ba người Hoắc Vũ Hạo giật nảy người.
- Hệ Khống Chế.
Chu Y lạnh lùng nói. Sau đó bà lấy tiếp tờ thứ hai ra, cũng vỗ xuống bàn nói:
- Hệ Khống Chế!
Giọng của bà rõ ràng cao hơn một chút, Hoắc Vũ Hạo giật mình nhìn sang Vương Đông, tờ thứ hai này, rõ ràng là của tên kia!
Rầm.
Chu Y cầm tờ giấy cuối cùng đánh xuống bàn suýt tí nữa làm nó nát vụn.
- Vẫn là Khống Chế Hệ.
- Hả?
Lần này đến lượt Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông giật mình kinh ngạc, cả hai lập tức quay mặt sang nhìn Tiêu Tiêu đang im lặng đứng một bên mân mê góc áo. Trong ấn tượng của cả hai, Tiêu Tiêu là phải là Phụ Trợ hệ Khí Hồn Sư mới đúng? Sao giờ lại thành Khống Chế hệ?
Lúc này mép môi của Chu Y tức giận mà run run.
- Ba tên oắc con này, nói, các ngươi cố ý phải không? Khảo hạch tân sinh không chỉ không cho mỗi tổ không được có hơn hai Cường Công Hệ mà còn cấm ba người cùng một hệ, thế mà ba đứa nhóc này lại cùng chọn Khống Chế Hệ, tại sao?
Nói rõ ràng cho ta nghe, không thì ta cho cả ba năm canh giờ giãn gân giãn cốt. Hoắc Vũ Hạo, ngươi nói trước đi, ngươi muốn gì hả? Vũ Hồn của ngươi thuộc tính tinh thần, làm hồn sư phụ trợ không phải thích hợp quá sao? Sao còn nghĩ đến Khống Chế Hệ? Hả...
Hoắc Vũ Hạo lên tiếng ngắt lời.
- Chu lão sư, trước nay ta luôn mong muốn có thể trở thành Khống Chế hệ Chiến Hồn Sư. Hồn kỹ của ta có thể do thám trên diện khộng, hơn nữa, tương lai vũ hồn này hấp thu hồn hoàn kế tiếp chắc chắn sẽ có hồn kỹ có khả năng công kích. Bởi vậy, ta không muốn chỉ đơn giản làm một hồn sư phụ trợ.
Khống Chế Hệ thích hợp cho tương lai của ta hơn.
Chu Y nghe xong gật đầu nói.
- Được, có lý. Khống Chế Hệ so với Phụ Trợ Hệ có tiền đồ hơn, ngươi chọn thế cũng không sai. Vương Đông, ngươi trốn cái gì hả? Ra đây cho ta. Hoắc Vũ Hạo hay Tiêu Tiêu có chọn Khống Chế Hệ ta còn hiểu được, còn ngươi, sao hả?
Rõ ràng là một Cường Công hệ Chiến Hồn Sư mà bon chen vào Khống Chế Hệ làm gì? Ngươi cố ý phá ta phải không?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!