Chương 40: Nội Đan Của Yêu Thú

- Tị Độc đan không thành vấn đề. Năm ngày sau sư huynh tới lấy là được. Chỉ có điều hai viên Nội Kình đan này, sư huynh tính lấy cái gì đổi? Sư đệ ta nói rõ trước, Nội Kình đan này lại là đan dược nhất phẩm phẩm chất trung đẳng, giá trị rất đắt.

Phương Lâm cười như không cười nói.

Hắn lấy ra hai viên Nội Kình đan, ở trong tay cân nhắc.

Trương Văn cười, vỗ nhẹ vào túi Cửu Cung, lấy ra một miếng da thú màu trắng.

- Sư đệ xem thử đi. Thứ này chắc hẳn có thể đổi được Nội Kình đan của sư đệ.

Trương Văn nói.

Phương Lâm mở tấm da thú ra, chỉ thấy bên trong tấm da thú bọc lấy một viên hạt châu màu đen, có kích thước bằng nắm tay của đứa trẻ sơ sinh.

Ánh mắt Phương Lâm chợt chăm chú, nhỏ giọng nói:

- Nội đan của yêu thú?

Trương Văn gật đầu, nói:

- Sư đệ có nhãn lực tốt. Đây chính là nội đan của yêu thú, hơn nữa còn là yêu đan của yêu thú nhất biến, giá trị sẽ không thấp hơn đan dược nhất phẩm.

Phương Lâm nghe vậy, cầm yêu đan màu đen này ở trong tay ngửi. Hắn nhíu mày, liền lập tức thoải mái.

- Nội đan của Hổ yêu, nhất biến cửu trọng.

Phương Lâm nói.

Trên mặt Trương Văn nhất thời lộ vẻ khiếp sợ. Phương Lâm này chỉ ngửi một cái, lại nói ra lai lịch phẩm chất của viên nội đan yêu thú này. Trương Văn còn tính xem như là chuyện kỳ lạ giới thiệu một hồi, hiện tại đã hoàn toàn không cần thiết.

Trương Văn cảm thấy cổ quái nhìn Phương Lâm, nói:

- Phương sư đệ quả nhiên có tầm mắt hơn người. Viên nội đan này của ta quả thật đến từ một con Hổ yêu nhất biến cửu trọng. Đáng tiếc Hổ yêu này không có lại tiến thêm một bước, nếu không có thể nhận được một viên nội đan nhất biến thập trọng.

Dã thú là thiên địa tạo hóa, nuốt tinh hoa của vạn vật lại hóa thành yêu, tự xưng là thánh, nhân tộc gọi là yêu.

Yêu thú có cửu biến, nhất biến yếu nhất, cửu biến mạnh nhất.

Yêu thú nhất biến tương đương với võ giả cảnh giới Nhân Nguyên.

Nhưng bởi vì yêu thú là thiên địa tạo hóa, có nhiều truyền thừa thiên phú huyết mạch, vì vậy võ giả cùng giai, ít có người nào có thể đối đầu cùng yêu thú.

Yêu thú nhất biến cửu trọng, gần như có thể quét ngang tất cả võ giả Nhân Nguyên. Bởi vậy nội đan của yêu thú nhất biến cửu trọng này, giá trị vô cùng đắt đỏ, tương đương với đan dược nhất phẩm.

Phương Lâm ngược lại rất hài lòng về viên nội đan của Hổ yêu này. Yêu đan có rất nhiều tác dụng. Tuy rằng võ giả không thể dùng, nhưng lại có thể luyện đan.

Hơn nữa cho dù không luyện đan, sau khi yêu khí trong nội đan được hóa giải, cũng có thể trực tiếp dùng, khiến cho cảnh giới của võ giả tăng lên rất nhanh.

Chỉ có điều từ xưa tới nay, không có bao nhiêu võ giả sẽ làm loại chuyện này. Dù sao người và yêu khác biệt, cho dù hóa giải yêu khí, yêu đan trước sau sẽ ẩn chứa một phần lực lượng của yêu.

Đã từng có võ giả khát vọng lực lượng cường đại, không ngừng cắn nuốt yêu đan, cuối cùng trở thành yêu thú, làm hại một thời.

Hơn nữa, trực tiếp dùng yêu đan thật sự quá lãng phí. Nếu như chế luyện lực lượng ẩn chứa bên trong yêu đan thành đan dược, đủ để cho tác dụng của yêu đan được thể hiện hoàn toàn ra, so với dùng trực tiếp sẽ có lợi hơn rất nhiều.

- Thế nào Phương sư đệ?

Có hài lòng về viên nội đan của Hổ yêu này không?

Trương Văn thấy Phương Lâm không nói lời nào, vì vậy hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!