Chương 21: Bí mật gặp mặt

Các sĩ tử khảo thí trong viện, khắp cả Ích Ung quán tràn ngập bầu không khí nghiêm trang, cùng với tình huống náo nhiệt bên ngoài tuyệt nhiên bất đồng. Phảng phất như khi vừa bước qua cánh cửa kia, tất cả mọi người đều không tự chủ mà trở nên nghiêm túc, không dám làm càn.

Bên trong đình viện gấm hoa rực rỡ, ánh lên nền trời màu thiển lam tựa như một bức tranh tuyệt mỹ. Các tiên sinh thận trọng phát bài thi ra, lần khảo thí nhập học này chỉ kéo dài cho đến trưa, Đoạn Lĩnh còn hơi liếc mắt về phía cái cây ngoài cổng một chút nhưng lại không thấy bóng dáng của Lý Tiệm Hồng, cậu lại nhìn quanh một vòng cũng không thấy được thân ảnh đối phương, liền bắt đầu tập trung đáp đề bài.

Một canh giờ sau, Đoạn Lĩnh đã đáp được gần phân nửa, hai tay mỏi nhừ chà xát vào nhau, bất giác ngẩng đầu nhìn lên, liền thấy Lý Tiệm Hồng ở tại ngoài tường, hắn dựa vào thân cây gần nhất, một chân còn thảnh thơi đung đưa ẩn hiện, cực kỳ thoải mái nhâm nhi mứt quả.

Đoạn Lĩnh: …

Lý Tiệm Hồng còn đưa một xâu mứt quả khác cho Đoạn Lĩnh, ý bảo hắn cũng có mua cho cậu, bảo cậu cố gắng nghiêm túc mà thi.

Đoạn Lĩnh dở khóc dở cười, đột nhiên nhớ ra hẳn là Lý Tiệm Hồng mới tới, vậy vừa rồi hắn đi làm gì? Chẳng lẽ suốt một canh giờ đều dùng để leo cây sao?

Hai canh giờ sau, dưới ánh nắng hè chói chang.

Thu quyển. Giám khảo hô to.

Bên trong trường thi nhất thời ồn ào như ong vỡ tổ, các thí sinh nộp bài xong không ngừng bàn luận đáp án, phu tử thấy vậy liền ho khan hai tiếng, trong sân liền đồng loạt yên tỉnh, các thí sinh rối rít xoay người hành lễ, đồng thanh nói: Tạ đại nhân.

Tiếp theo liền trật tự xếp hàng rời đi.

Đoạn Lĩnh chạy chậm về phía tàng cây ngoài viện, ngẩng đầu lên nhìn lại không thấy người kia đâu, còn đang không hiểu vì sao quay đầu nhìn quanh, đã bị Lý Tiệm Hồng khiêng lên, ha ha cười to mang về nhà.

"Trước hết đi tắm, buổi tối liền dẫn con đi chơi."

Lý Tiệm Hồng nói.

Đoạn Lĩnh nhắc nhở:

"Ngày mai sẽ yết bảng rồi!"

Lý Tiệm Hồng đáp:

"Không có gì đáng ngại, tối sẽ trở về."

Hai cha con dùng cơm bên ngoài, lại đi tắm rồi mới về nhà. Lý Tiệm Hồng lấy cớ thức dậy quá sớm làm lý do, dụ dỗ Đoạn Lĩnh ngủ trưa một hồi, lúc cậu tỉnh lại thì mặt trời đã lặn, Lý Tiệm Hồng liền lấy quần áo mới cho cậu thay.

Đoạn Lĩnh: ?

Y phục mới chất liệu đẹp đẽ quý giá, là dùng gấm đen hảo hạng nhất chế thành, phía trên còn thêu hoa văn bạch hổ, dù là giày hay đai lưng đều được làm mới.

Làm từ lúc nào?

Đoạn Lĩnh hỏi.

Đã làm từ sớm. Lý Tiệm Hồng nói,

"Hôm nay vừa lấy về, lúc con đang khảo thí."

Là có ý gì? Đoạn Lĩnh mặc y phục mới hướng về phía gương đồng nhìn một chút, suýt nữa đều không nhận ra được chính mình.

Bộ y phục này hiển nhiên dựa theo kích thước của cậu mà làm, một thân cẩm bào vừa vặn, mà đồ án bạch hổ được chỉ bạc thêu lên cũng nhìn rất sống động.

Đây là y phục gì?

Đoạn Lĩnh hỏi.

Đây là Vương phục. Lý Tiệm Hồng đáp,

"Hoàng bào là long, Vương phục dùng Tây cực Bạch Hổ, Bạch hổ là chiến thần, hàm ý lãnh binh hộ quốc, vì vậy binh phù cũng được gọi là hổ phù."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!