Trên đường trở về kinh, ta cố tình tạo cho Ngụy Thì một không khí dễ chịu, thoải mái.
Mọi người đều phụng sự hắn như ngôi sao vây quanh mặt trăng, ngay cả ta cũng vậy.
Những ký ức đau đớn kia, Ngụy Thì đã vô thức chôn sâu trong lòng.
Khi về kinh, hắn vẫn là Thái tử cao cao tại thượng.
Nhưng tiếng lồng sắt, tiếng xích sắt, tiếng roi quất, và bóng tối…
Khi những cảnh tượng đau khổ ấy lần lượt tái hiện, ký ức tủi nhục mà Ngụy Thì dày công che giấu cuối cùng bùng nổ ngay trong bữa yến tiệc.
Hoàng thượng bệnh nặng, khó lòng qua khỏi.
Nếu vậy, hãy để ta thay Đại Lương lựa chọn một vị quân chủ khác.
Khi Ngụy Thì bị người Thảo Nguyên bắt giữ, ta đã đặc biệt viết một bức thư gửi đến Đại vương tử Trường Mục.
Trong thư, ta kể chi tiết về cái c.h.ế. t không rõ ràng của công chúa hòa thân mà thảo nguyên phái đến Đại Lương một năm trước.
Công chúa ấy chính là em gái ruột cùng mẹ của Trường Mục, cũng là người được hắn vô cùng sủng ái.
Vậy mà, nàng lại đột ngột qua đời ngay trước ngày kết hôn với Ngụy Thì.
Kiếp trước, khi ta bị giam cầm trong mật thất của Đông cung, chịu đủ mọi hành hạ từ Diệp Chỉ Nghi, nàng đã đắc ý khoe khoang với ta về chuyện này.
Nàng nói rằng, Ngụy Thì tuyệt đối sẽ không cưới bất kỳ nữ nhân nào ngoài nàng ta.
15
Công chúa ấy bị siết cổ đến chết, hương tiêu ngọc vẫn, tất cả đều là do Ngụy Thì ra tay.
Một năm trước, người Thảo Nguyên đưa công chúa hòa thân đến Đại Lương, với hy vọng được miễn nộp thuế cống niên.
Nhưng ngay đêm trước ngày thành hôn, công chúa Thảo Nguyên đột ngột qua đời.
Đại Lương khăng khăng rằng, công chúa Thảo Nguyên đã c.h.ế. t trong một trận hỏa hoạn tại dịch quán, còn kẻ vô ý gây cháy chính là thị tỳ của nàng.
Sau khi sự việc xảy ra, Hoàng thượng giận dữ, xử tử thị tỳ đó bằng cực hình.
Và rồi, mọi chứng cứ biến mất theo cái c.h.ế. t của nàng ta.
Ngụy Thì thậm chí còn làm ra vẻ đáng thương, xin thánh chỉ miễn cho người Thảo Nguyên hai năm thuế cống.
Trường Mục tuy sớm nghi ngờ, nhưng không có bằng chứng, nên đành chịu bó tay, không thể chất vấn Đại Lương.
Dĩ nhiên, Đại vương tử Thảo Nguyên sẽ không dễ dàng tin vào một bức thư từ ta mà mất cảnh giác.
Ngay sau khi nhận được thư, hắn chắc chắn sẽ lập tức dùng bồ câu đưa tin tới các gián điệp của Thảo Nguyên ẩn náu trong kinh thành.
Hơn một tháng trước, Đông cung bị mất trộm.
Tuy nhiên, thứ bị mất không phải là vàng bạc châu báu, mà là một t.h. i t.h. ể mục nát được chôn dưới gốc cây quế vàng trong sân nhỏ.
Thi thể ấy, chính là của công chúa Thảo Nguyên đã qua đời một năm trước.
Mọi bằng chứng tưởng chừng đã bị chôn vùi, nay một lần nữa trồi lên từ lòng đất.
Ta trở về phủ đệ được Hoàng thượng ban cho, lặng lẽ chờ đợi mọi chuyện dần leo thang.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!