Chương 7: (Vô Đề)

Nhưng hôm ấy ta quỳ quá lâu, khi bước lên nhận bức thư họa của Hoàng thượng, đầu gối tê dại, chân mềm nhũn, nhào tới làm vỡ bát canh trên án.

Ta vội vàng dập đầu tạ tội, Hoàng thượng chẳng hề nổi giận, ngược lại còn sai người đi trách mắng Hoàng hậu, nói bà ấy đối đãi với vãn bối quá nghiêm khắc.

Chính trong lúc đó, con chim sẻ trong lồng mà Hoàng thượng nuôi bay ra, mổ vài miếng canh vừa đổ ra, lập tức giãy giụa ngã lăn.

Trong canh có độc.

Không đủ chí mạng, nhưng sẽ khiến người trúng độc chóng mặt, suy nhược mấy ngày liền.

Đúng lúc đó lại sắp đến năm hết Tết đến, phải cử hành đại điển tế trời.

Hoàng thượng giận dữ, ra lệnh bưng bít mọi chuyện, không cho phép truyền ra ngoài, cũng không cho ta báo với Thái tử.

Sau đó trong triều có mấy đại thần bị xử tử, cụ thể là ai thì ta không rõ.

Nhưng ta đoán, có kẻ muốn lợi dụng lễ tế trời để giở trò.

Nếu Hoàng thượng không thể tham dự, chắc chắn Thái tử sẽ thay mặt.

Mà chỉ cần trong lễ tế xảy ra chuyện gì, hậu quả có thể rất nghiêm trọng.

Có người muốn mượn cớ đó để hãm hại Tiêu Lẫm.

Nhưng cũng chính vì việc vô tình của ta, mà lễ tế trời năm ấy mới có thể hoàn thành trọn vẹn.

Về phần kẻ chủ mưu đứng sau rốt cuộc có bị bắt hay không, ta thật sự không biết.

Giờ ta lấy bí mật này để đổi lấy mạng sống của Đường Ngự Phong.

Hoàng thượng nghe xong, nét mặt vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng.

Ông lạnh giọng hỏi:

"Chỉ dựa vào một giấc mơ, ngươi cho là trẫm sẽ tin sao?"

Ta cụp mắt cúi đầu:

"Chuyện liên quan đến sự an nguy của bệ hạ, thần nữ không dám lừa dối. Bệ hạ cứ tạm giam Đường Ngự Phong, nếu hai tháng sau lời thần nữ ứng nghiệm, đến lúc ấy thả người vẫn chưa muộn."

Hoàng thượng bật cười lạnh:

"Lý Tứ Âm, ngươi có biết nếu hai tháng sau không có gì xảy ra, tức là ngươi đã phạm tội khi quân, đến lúc đó cả nhà họ Lý sẽ bị tru di cửu tộc không?"

Tay ta đẫm mồ hôi.

Nhưng lời đã nói ra, còn đường nào lui?

Ta nghiến răng, nói rành rọt:

"Bệ hạ là minh quân, tất hiểu rõ phải trái. Thần nữ tin mình đúng. Nếu thần nữ sai, xin chỉ trị tội một mình thần nữ, cầu bệ hạ tha cho người nhà thần nữ."

Hoàng thượng trầm ngâm hồi lâu.

Cuối cùng phất tay áo: Chuẩn tấu.

Rồi lại lạnh lùng nói thêm một câu:

"Nếu ngươi có nửa lời gian dối, hai tháng sau, ngươi và Đường Ngự Phong cùng bị lăng trì xử tử."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!