Thế mà giờ đây, ta lại biết rõ như lòng bàn tay mười năm biến chuyển sau này.
Thậm chí còn nhìn thấu hơn đám cáo già đang ngồi đây.
Tiêu Lẫm bỗng nhìn sang:
"Lý cô nương cười gì vậy?"
A?
Ta chẳng qua chỉ hơi cong môi, chưa thốt một tiếng, mà cũng bị hắn bắt được?
Đang định tìm bừa cái cớ cho qua chuyện, thì nha hoàn bên mẫu thân bước tới, gọi ta về.
Vốn dĩ hôm nay đại ca định để ta và Giang Nghĩa Hàm chạm mặt, trò chuyện đôi câu.
Kết quả bị Tiêu Lẫm chen ngang, một chữ cũng chưa kịp nói.
Ta cũng chẳng để tâm, vốn đã là đi cho có lệ.
Ta và đại ca vừa đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Bỗng nhiên một thái giám nội thị hớt hải chạy tới, thở không ra hơi:
"Lý… Lý cô nương, bệ hạ tuyên cô nương vào cung…"
8
Hoàng thượng truyền ta vào cung, chuyện này quả là hiếm thấy.
Kiếp này ta không phải Thái tử phi, cũng chẳng có quan hệ gì sâu sắc với Tiêu Lẫm, sao lại gọi ta vào?
Ta nghĩ mãi không ra lý do.
Ngay cả Tiêu Lẫm cũng tỏ vẻ nghi hoặc, mấy lần cố gắng dò hỏi, nhưng đám hoạn quan chỉ lắc đầu bảo không biết gì cả.
Xem ra đúng là quyết định tạm thời.
Hoàng thượng chỉ cho một mình ta vào cung, mẫu thân và đại ca đều lo lắng không yên.
Tiêu Lẫm nói hắn cũng phải hồi cung, có thể tiện đường đưa ta đi, để người nhà bớt lo.
Vì vậy, giờ ta đang ngồi trong xe ngựa của hắn.
Cỗ xe rộng rãi, Tiêu Lẫm nhắm mắt dưỡng thần.
Còn ta thì đang cố nhớ lại những chuyện trong kiếp trước.
Vị hoàng đế hiện nay, trước triều thì ân uy song hành, trong hậu cung lại lạnh nóng thất thường, đối xử với các hoàng tử cũng sớm nắng chiều mưa.
Thế nên từ triều thần, phi tần cho đến con cái đều rất e dè ông.
Nhưng ông lại đối xử với ta khá tốt.
Ông rất quý trọng danh tiếng, vô cùng để tâm hình tượng minh quân trong lòng thiên hạ.
Vậy nên tuy Tiêu Lẫm kiếp trước suốt ngày đòi phế ta, nhưng nhờ có phụ hoàng hắn chống lưng, vị trí Thái tử phi của ta vẫn cứ vững như bàn thạch.
Chỉ tiếc là sau khi ông băng hà, những ngày tháng của ta bắt đầu gian nan.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!