Chương 29: (Vô Đề)

Tiêu Lẫm cúi đầu, giọng trầm đục:

"Chiếu chỉ đã được viết sẵn, nhưng hôm đó, hoàng hậu băng hà…"

Hắn ngẩng đầu:

"A Di, ta chưa từng gạt ngươi."

"Cho nên ngươi bận rộn lo tang sự cho Hoàng hậu, suốt bảy ngày không nhớ tới ta, đúng không?!"

Thôi Di càng thêm hận, tay nàng ta siết chặt, lưỡi d.a. o cắt một đường trên cổ ta, m.á. u rỉ ra, lạnh buốt.

Đừng! Tiêu Lẫm hoảng hốt, lảo đảo nhào tới:

"Ngươi thả Tứ Âm ra, ta có thể đồng ý với ngươi mọi điều."

Thôi Di cười khẩy:

"Ta muốn ngươi cưới ta, ta muốn làm hoàng hậu. Ngươi làm được không?"

Tiêu Lẫm c.h.ế. t lặng.

Sự im lặng kéo dài ấy khiến Thôi Di nổi giận, nàng bật cười chua chát: Ta biết ngay mà.

"Lý Tứ Âm, ngươi xem đi, đây chính là lời hứa của nam nhân!"

Nàng cúi đầu, ghé sát tai ta thì thầm, ánh mắt trở nên hung ác:

"Trên đường xuống hoàng tuyền, đi cùng ta một chuyến nhé."

Cổ ta đau nhói, chợt nghe một tiếng vút vang lên.

Thôi Di bị một sợi tơ mảnh như sợi tóc móc ngược lôi đi, thân thể bị kéo bay ra xa một trượng, vài mũi tên lông vũ cắm xuyên tim từ sau lưng nàng.

Nàng ta trừng to mắt, không cam lòng nhìn chằm chằm về phía mái vòm u tối.

Ánh sáng trong đôi mắt dần tắt.

Mùi m.á. u tanh tràn ngập nơi chóp mũi.

Khuôn mặt Tiêu Lẫm đầy lo lắng hiện lên trước mắt ta.

Môi hắn mở ra, khép lại, ta nghe hắn gọi:

"Tứ Âm nhìn ta… Tứ Âm!"

27

Một d.a. o mà Thôi Di đ.â. m ta không hề nhẹ, nhưng may mắn không trúng chỗ hiểm.

Tất cả là nhờ Giang Nghĩa Hàm đã sớm ẩn mình trong bóng tối, đến thời khắc then chốt mới ra tay, khiến Thôi Di mất lực.

Hôm đó xảy ra rất nhiều chuyện.

Ban đầu Giang Nghĩa Hàm thật sự bị người của Thôi Di lừa rời đi.

Nhưng trùng hợp thay, vừa xuống chân núi, hắn liền thấy Đường Ngự Phong dẫn người đến tìm ta.

Nói rằng Lục Trì đã khai, hoàng thượng triệu ta vào cung đối chất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!