Chương 2: (Vô Đề)

4

Thái y đang sắc thuốc ở bên điện.

Một đám tiểu thái giám túm tụm lại khe khẽ bàn tán.

"Nghe nói thích khách hôm qua đã bị bắt rồi."

"Nghe nói là người của Thái tử điện hạ?"

Thật hay giả vậy?

"Thật đấy, hình như tên là Đường… Đường gì đó."

Ta vừa nghe, vội hỏi:

"Có phải tên là Đường Ngự Phong không?"

Tiểu thái giám giật mình:

"Hình như đúng thế, sao cô nương biết được?"

Ta sao lại biết à?

Đường Ngự Phong là tâm phúc mà Tiêu Lẫm tin tưởng nhất kia mà!

Kiếp trước Tiêu Lẫm toàn sai Đường Ngự Phong truyền lời, đưa đón ta ra vào hoàng cung cũng đều là hắn.

Tính tình hắn ôn hòa, lại dễ chuyện trò, quan hệ giữa ta và hắn coi như không tệ.

Nhưng sao hắn lại là thích khách?

Ta nhớ rõ kiếp trước khi ta bị thích khách đ.â. m trọng thương, hắn ta đã bỏ trốn.

Hoàng thượng tra xét suốt một năm mà vẫn không tìm ra hung thủ.

Lẽ nào… vụ ám sát kiếp trước vốn dĩ là màn kịch Tiêu Lẫm tự biên tự diễn?

Còn ta, chẳng qua là xui xẻo chắn nhầm đường kiếm, phá hỏng chuyện tốt của hắn?

Ừm, có khả năng lắm.

Bảo sao hắn hận ta suốt mười năm không nguôi.

Tiểu thái giám vẫn đang tò mò hỏi:

"Lý cô nương, cô nói đi chứ, sao lại biết cái tên ấy?"

Ta vội vã tìm cách lấp liếm:

"Hình như là nghe thống lĩnh Ngự lâm quân nhắc đến."

Tiểu thái giám gãi đầu: Vậy sao?

Đúng lúc đó, thái y gọi ta:

"Mau đem thuốc này cho Thái tử uống. Nhớ kỹ, đợi lúc bát thuốc không còn nóng mới được dâng lên, không được để quá nóng cũng không được để nguội."

Phiền phức thật.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!