Có chuyện gì sao? Phượng Mặc Yên thấy nàng trầm mặt khó hiểu hỏi, sao đang bình thường lại như vậy?
Không có gì Mộc Khả Hân phục hồi lại tinh thần lắc đầu trả lời hắn.
Ăn đi, nàng ốm Hắn cười gấp đồ ăn cho nàng. Hắn quyết định tẩm bổ cho nàng rồi.
Ta tự làm Nàng nhăn mày nói, hắn đang làm trò gì vậy? Thật khó chịu.
Phượng Mặc Khuynh nhìn hai người, trong lòng đột nhiên không thoải mái, vì sao hắn có cảm giác muốn tách bọn họ ra.
"Hân Nhi, ngày mai ta đưa nàng về phủ Thừa Tướng" Phượng Mặc Yên quay sang nói với nàng.
Về Thừa Tướng Phủ? Mộc Khả Hân khựng lại, nàng có nghe Nhuỵ Nhi nói sau khi đại hôn sau Vương Gia sẽ dẫn Vương Phi về thăm nhà mẹ đẻ, nàng có thể qua mặt được bọn người ở đây làm sao có thể qua mặt được Phủ Thừa Tướng, nhưng may là nàng là thứ nữ không được sủng.
Ta tự về Nàng lạnh nhạt trả lời.
"Vậy không tốt, ta vẫn nên đưa nàng về" Hắn kiên trì không cho nàng cơ hội từ chối.
Tuỳ ngươi Mộc Khả Hân tiếp tục lực chú ý vào trong đồ ăn mà bỏ quên hai nam nhân đang tò mò nhìn chầm chầm nàng.
Một người đi ngang qua bàn bọn họ, nàng nhíu mày, mùi hương đó? Nàng ngước lên nhìn, nam nhân mới đi qua.
Chờ chút Mộc Khả Hân đứng lên gọi hắn, Phượng Mặc Yên cùng Phượng Mặc Khuynh kinh ngạc trước hành động của nàng.
"Cô nương có chuyện gì sao?" Hắn quay lại nhìn nàng, đôi mắt màu hổ phách loé lên tia sáng.
"Không có gì, xin lỗi ta nhầm người" Nàng trở về chỗ ngồi, hắn ta tuy có khuôn mặt thanh tú nhưng chung quy không phải tuyệt mĩ tà mị như tên đột nhập phòng nàng, nhưng mùi hương trên người hắn rất giống.
"Hân Nhi, đó là ai? Người nàng tưởng là hắn ta" Phượng Mặc Yên kế bên hỏi nàng, hắn không vui khi nàng bây giờ quan tâm người khác.
Tên điên Nàng bình thãn trả lời, hắn dám cướp nụ hôn đầu của nàng, gan dạ lắm.
"Haha, Hân Nhi, nàng thật thú vị" Phượng Mặc Yên cười lên.
Mộc Khả Hân liếc nhìn hắn, thú vị đầu ngươi, có vẻ lần đầu tiên nàng nghe có người nói Boss của Sát thú vị.
Khuynh Giọng nói từ phía sau vang lên, Mộc Khả Hân bực bội, nếu nàng biết phiền phức nhiều như vậy nàng sẽ không đi chung với hắn.
Khuê Nhi Phượng Mặc Khuynh lạnh lùng lên tiếng, hắn hơi liếc qua Mộc Khả Hân tìm biểu cảm của nàng nhưng chỉ là lạnh nhạt không quan tâm.
"Khuynh, ngươi cũng ở đây sao? A Hân Nhi cùng Thất Vương Gia" Nàng hành lễ với Phượng Mặc Yên và Phượng Mặc Khuynh sau đó đi lại cạnh hắn.
Vân Khuê Tỷ Tỷ Một nữ nhân khoảng 16 tuổi bước lại, nàng ta luôn liếc mắt nhìn hai người nam nhân bọn họ.
"Đây không phải là Khả Hân tỷ tỷ sao?" Nàng nói lên, trong đôi mắt tràn đầy khinh thường.
Mộc Khả Hân mắt lạnh liếc nàng, đây là ai?
"Vân Khuê Tỷ và Tam Vương Gia thật hạnh phúc" Lời nói thì như chúc phúc nhưng trong lòng nàng thì ghen ghét, biểu cảm của nàng làm sao qua nổi hai huynh đệ Phượng Mặc cùng người đi thương trường bấy lâu Mộc Khả Hân.
Tử Nhiêu Khổng Vân Khuê mặt đỏ lên, nhưng lại hả hê trong lòng.
"Có vẻ như chuyện của ta ngươi không có quyền quản" Phượng Mặc Khuynh lạnh như băng nói.
"Tam Vương Gia ta chỉ hâm mộ hai người thôi" Nàng xấu hổ ấm ức nói.
"Khuynh, Tử Nhiêu không cố ý, dù sao nàng là cô nương tốt" Khổng Vân Khuê dịu dàng nói tốt cho nàng.
"Đúng vậy, Tỷ tỷ, ngươi cũng thấy Tam Vương Gia và Vân Khuê tỷ đẹp đôi đúng không?" Tử Nhiêu quay sang hỏi Mộc Khả Hân, nghe như chỉ nói bình thường nhưng trong đôi mắt nàng lại tràn ngập ác ý.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!