Dạo gần đây, tôi dành phần lớn thời gian ban ngày để học bài ở quán họa cụ của Trường. Khu vực tầng hai rất yên tĩnh và dễ tập trung, tôi có thể ngồi cả ngày mà không thấy mệt.
Trường tôi bước vào giai đoạn thi giữa học kỳ Hai, rất nhiều môn thầy cô cho làm bài theo nhóm và thuyết trình để lấy điểm.
Sau khi hỏi ý kiến Trường, những hôm chạy deadline bài tập nhóm giữa kỳ các môn trên lớp tôi sẽ gọi Ngọc đến cùng làm.
Thi thoảng Trang cũng đến đây vẽ đồ án hoặc chơi với tôi, Trang và Ngọc có vẻ rất hợp rơ, hai đứa mới nói chuyện một hôm đã thành chị em thân thiết.
***
"Nhà ga xin nhắc quý khách có vé tàu LP7 nhanh chóng vào ga..."
Tôi ngả lưng vào ghế, tò mò nhìn ra ngoài cửa sổ tàu hỏa, quan sát mọi người hối hả xách theo hành lý tìm toa tàu. Năm nay Trang rủ tôi và Ngọc về Hải Phòng nghỉ giỗ tổ Hùng Vương, cả ba đứa đều bận việc, đến chiều tối mới lên tàu.
Trang đưa chúng tôi về nhà ông bà ở gần cảng Đình Vũ, bà nội Trang qua đời 2 năm trước, chỉ còn ông nội sống một mình. Trước đây cả nhà con bé đều ở Hải Phòng, đến năm chúng tôi lớp 12, bố mẹ Trang phải chuyển đến tỉnh khác do tính chất công việc.
Nhà có hai chị em, em gái Trang ở với bố mẹ, còn Trang ở lại Hải Phòng với ông bà học nốt một năm cuối rồi lên Hà Nội học đại học.
"Giỗ chạp, lễ Tết các thứ bố mẹ và em gái tao vẫn về Hải Phòng, còn bình thường thì có mỗi mình ông." Chúng tôi đeo balo đi vào trong ngõ, vừa đi vừa nói chuyện,
"Bố mẹ tao muốn đón ông đến ở cùng để tiện chăm sóc nhưng ông không chịu," Trang thở dài,
"Ông bảo là không muốn để bà ở đây một mình, sợ bà tủi thân."
Ông thương bà thật.
Tôi mỉm cười cảm thán,
"Nhưng người già ở một mình sợ lắm, lỡ có bất trắc gì..." Tôi nhìn bảng hiệu ghi tên ngõ Bùi Thị Từ Nhiên, trong lòng dâng lên cảm xúc thân thuộc,
"Ông khăng khăng không chịu thì cũng khó, tao nghĩ nên thuê bảo mẫu đến chăm sóc ông, có vấn đề gì người ta còn kịp thời báo cáo cho mình."
"Ừm, nhà tao phải lắp camera và thuê giúp việc theo giờ, mỗi ngày bác giúp việc qua hỗ trợ ông nấu nướng dọn dẹp khoảng 3 tiếng."
Trang khoác tay tôi,
"Bố mẹ tao đang cố gắng xin chuyển công tác về Hải Phòng, chắc con em tao thi đại học xong nhà tao lại về đây."
Ngọc khoác tay tôi, tò mò hỏi:
"Vậy là cả nhà Trang không ở Hải Phòng à?"
"Ừ, nhà tao quê gốc Hải Phòng nhưng bố mẹ với em tao đang ở Yên Phúc, tao thích sống với ông bà nên không theo bố mẹ mà vẫn ở đây."
Nhà của ông Trang ở gần khu tập thể cũ, căn nhà hai tầng màu vàng nhạt, cửa màu xanh biển đã tróc sơn, trước cổng có một giàn hoa giấy mọc um tùm.
Cửa cổng không đóng, chúng tôi bước vào sân thì thấy một cô bé mặc yếm màu vàng đang trong tư thế chuẩn bị đại chiến với con mèo tam thể to tướng, cô bé nhập tâm đọc lời thoại:
"Yêu nghiệt to gan, hôm nay lão Tôn nhất định thu phục được ngươi!" Vừa nói, em ấy vừa giơ chổi lông gà lên,
"Hãy xem gậy Như Ý của ta đây!"
Con mèo tam thể cũng phối hợp nhảy chồm lên mấy cái, đuôi dựng thẳng, hai tai giật giật.
Ờm... Trang hắng giọng.
Thu Trà (sau đó tôi mới biết Thu Trà là tên em Thu Trang) như thể bị ai đó điểm huyệt, cô bé cứng ngắc quay đầu lại.
Chúng tôi xấu hổ nhìn nhau, tôi và Trang cố gắng mím môi nhịn cười, còn Thu Trà trông tuyệt vọng như thể cuộc sống không còn gì nuối tiếc.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!