Chương 4: Đại học Kiến Trúc

Chúng tôi tới HAU khá sớm, còn tận 15 phút nữa Trường mới vào lớp. Trường dẫn tôi vào căng

-tin, thực ra tôi cũng không biết nên gọi nó là căng

-tin hay một quán cà phê có không gian mở và rất nhiều cây xanh trang trí xung quanh.

Cậu muốn uống gì?

Trường vừa giữ cửa vừa hỏi khi chúng tôi bước vào. Anh tự giác nói sẽ mua đồ uống để xin lỗi tôi vì đã hiểu nhầm.

Tớ muốn uống latte.

Tôi bước đến trước quầy order, ngẩng đầu nhìn menu, lẩm bẩm,

"Nhưng mà tớ bị mẫn cảm với caffeine."

Cả Trường và anh nhân viên quán đều nhìn tôi một cách ái ngại, sau vài giây im lặng, Trường quay sang anh nhân viên:

"Cho em một Americano đá và một latte không có cà phê nhé."

Hình như hai người có quen nhau, tôi thấy anh ấy cười khẩy, liếc Trường:

"Mày đừng có thách anh."

Em tin anh. Trường nhếch môi cười, lấy điện thoại ra quét mã QR dán trên quầy.

Thế... Anh nhân viên vừa đổ nước sôi vào Espresso vừa bắt chuyện với tôi:

"Em gái học trường nào?"

"Sao anh biết em không phải sinh viên trường mình?"

Tôi ngạc nhiên cực kỳ.

"Sinh viên trường này không mặc đồ công sở đi học đâu em." Anh ấy phì cười, xúc đá viên vào cốc giấy,

"Hơn nữa anh làm ở đây lâu thế mà vẫn chưa gặp em lần nào."

"Có thể anh gặp em rồi nhưng quên thì sao?"

Tôi cũng cười.

"Trí nhớ của anh tốt lắm." Anh ấy đặt cốc Americano trước mặt Trường, nháy mắt với tôi,

"Em xinh thế này, anh chỉ cần gặp một lần là chắc chắn không quên được."

Vcl luôn đấy.

Trường vươn tay cầm lấy cốc cà phê, giọng nói có phần cợt nhả nhưng tôi vẫn nhận ra anh không vui,

"Tắt văn xe ôm đi anh Long."

"Anh hiếu khách thôi mà."

Anh Long nhún vai, mở tủ lấy ra một hộp sữa tươi đưa cho tôi,

"Latte không caffeine của em gái nhé."

Tôi khúc khích cười:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!