Chương 46: Nếu bố cho cô ấy làm ở đây, kỳ thi tháng này con sẽ lọt top 40

Bạch Thanh Hạ nghe vậy vội vàng bước ra, khuôn mặt thanh tú lại hiện ra dưới ánh đèn. Lục Viễn Thu định nói gì đó thì nhìn thấy những giọt nước mắt chưa khô trên khóe mi cô.

"Không có gì đâu , vừa nãy có khách nên tớ tránh sang một bên."

Cô bé nhỏ giọng giải thích.

Lục Viễn Thu kéo tay cô bé vào siêu thị, dẫn đến trước mặt Lục Thiên.

"Theo chú nào, cô bé, chú dẫn con đi một vòng."

Lục Thiên vừa nói vừa liếc nhìn chiếc cặp sách màu hồng của Bạch Thanh Hạ, hình như nhận ra điều gì đó nhưng không nói ra.

Bạch Thanh Hạ ngoan ngoãn đi theo phía sau, rồi lấy vở và bút từ trong cặp ra, ra vẻ chăm chú lắng nghe.

Lục Thiên bật cười nhìn cô bé:

"Không cần đâu, cũng chẳng có việc gì quan trọng cần con làm, hơn nữa con cũng chỉ có thể đến đây vào buổi tối thôi mà, phải không?"

Bạch Thanh Hạ gật đầu: Vâng ạ.

Hai người họ đi đằng trước, Lục Viễn Thu đi phía sau, nhìn bóng lưng Bạch Thanh Hạ như nhìn con gái yêu, nở một nụ cười dịu dàng.

Lục Thiên vừa đi vừa dặn dò cô bé những việc cần làm, tuy ít và nhẹ nhàng nhưng Bạch Thanh Hạ vẫn chăm chú ghi chép.

Lục Viễn Thu đang đi theo phía sau thì suýt ngã: Trời ạ!

Anh vội vàng vịn vào kệ hàng, rồi cúi xuống nhìn bãi nước màu vàng dưới sàn.

Lục Thiên và Bạch Thanh Hạ cùng quay lại.

Cái gì đây? Lục Viễn Thu hỏi.

Lục Thiên bực bội nói:

"Chiều nay có thằng nhóc con tè ra đây, ướt cả sàn, khốn kiếp, lần sau để tao tóm được nó thì tao lôi nó đi cắt bao quy đầu! Mẹ nó là Quan Âm cũng không cứu được!"

Lục Viễn Thu nháy mắt ra hiệu với bố, Lục Thiên cũng sực nhớ bên cạnh có con gái, liền dừng lại, nhưng Bạch Thanh Hạ ngẩng đầu lên, có vẻ như không hiểu.

Lục Thiên bèn nói với Lục Viễn Thu:

"Lát nữa con dọn cái thứ này đi!"

Lục Viễn Thu trừng mắt:

"Sao bố không tự dọn?! Để đến giờ chờ con đến dọn à!"

Tao là ông chủ!

Bản sao lỗi của Ngụy Tường

"trừng mắt nhìn con trai, rồi quay sang tiếp tục dặn dò cô bé. Đi một vòng quanh siêu thị, ba người quay lại quầy thu ngân, Lục Thiên mặc áo khoác vào, nói:"Con dạy bạn con cách thu ngân đi, bố về trước đây.Vâng.

"Lục Thiên đi rồi, Lục Viễn Thu nói với Bạch Thanh Hạ đang xem lại"vở ghi:Cậu cứ đi dạo xung quanh làm quen trước đi, tớ sẽ viết lại những điều cần lưu ý, bao gồm cả quy trình và thao tác.

"Bạch Thanh Hạ nhìn anh, khẽ gật đầu. Vài phút sau, Lục Viễn Thu viết xong, vừa ngẩng lên thì thấy bố mình quay lại."Mẹ kiếp, tao quên ví."

Lục Thiên lẩm bẩm, đi về phía kệ hàng.

Lục Viễn Thu không để ý đến ông, nhưng một lúc sau, anh thấy bố mình đang đứng chôn chân nhìn về một hướng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!