Từ lúc bị phạt, cha vốn dĩ đã là ông phó chủ nhiệm xếp cuối cùng nay càng nhàn rỗi.
Chu tiên sinh liền khuyên cha nhân cơ hội này mà đọc thêm sách vở, mở mang thêm kiến thức lý luận cho mình. Mặc dù cha tốt nghiệp giáo viên trung học, trình độ văn hóa không thấp lắm, nhưng những gì ông học đều là kiến thức về kỹ thuật, những gì cơ bản về lí luận chính trị lại không nhiều lắm.
Làm cán bộ hành chính, cơ sở lý luận vô cùng quan trọng.
Những điều Chu tiên sinh nói, cha thường rất nghe lời.
Thế là Chu tiên sinh mang đến cho ông một chồng sách, gì mà tư bản luận,
"chính trị kinh tế học".
"chủ nghĩa duy vật biện chứng và chủ nghĩa du vật lịch sử",
"lịch sử phát triển vận động của giai cấp vô sản thế giới", nhiều không kể được.
Cha nhìn đống sách mà thẫn người, lắc đầu cười đau khổ.
Chớp mắt đã đến tháng 10, tôi đã đọc hết quyển Hamlet, không dám nói là thuộc lòng như cháo chảy, đọc qua thì không có vấn đề gì. Thực tình mà nói, chút tiếng Anh trong kiếp trước, lúc bắt đầu thì có tác dụng, mười mấy ngày sau là chẳng có ích gì nữa rồi.
Cũng có nghĩa là bắt đầu từ đầu, ngay cả tôi cũng không ngờ lại tiến bộ thần tốc đến thế. Đáng lẽ ra tôi dự kiến ít nhất phải 2 năm sau, tôi mới có thể miễn cưỡng học hết quyển Hamlet, không ngờ chỉ mới một năm.
Nhất là khẩu ngữ, nếu không phải là sợ làm giật mình người khác, những vấn đề hội thoại thường nhất hoàn toàn có thể dùng tiếng anh để nói.
"Học tiếng Anh phải học từ trẻ con"
Hà hà, câu này đúng là cũng có lý thật.
Tôi đang ngầm tự đắc, không đề phòng thầy lại mang ra một quyển sách tiếng Anh dày hơn cả Hamlet, nhét vào tay tôi.
OH MY GOD!
Không ngờ là quyển
"Ngạo mạn và phiến diện" của Austin.
Tôi hoa cả mắt.
Ai mà ngờ rằng sự việc vẫn chưa kết thúc, tiếp theo sau đó, quyển sách mà thầy mang ra mới là tác phẩm vĩ đại thực sự, bản tiếng Nga của
"chiến tranh và hòa bình"
"Bác ơi, cháu…trình độ tiếng Nga của cháu không tốt bằng tiếng Anh đâu ạ…quyển"chiến tranh và hòa bình
"này, cũng quá… quá uyên thâm rồi."
Tôi lắp bắp biện minh.
Chu tiên sinh lộ ra một nụ cười ranh mãnh.
"Chính bởi vì trình độ tiếng Nga của cháu không tốt, nên mới muốn bổ túc thêm cho cháu. Đây gọi là lấy roi để quất cho trâu chạy nhanh!"
Chúa ơi! Thế gian này có người vượt thời gian bất hạnh như tôi không?
Tôi đúng là ngất xỉu!
"Tiểu Quân, bảo cha cháu hẹn Ngọc Thành, xem xem bọn họ rỗi lúc nào, đến chỗ bác một chuyến, bác có chuyện muốn bàn bạc với họ."
"A…. Vâng vâng, cháu nhớ rồi ạ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!