Chương 6: (Vô Đề)

Để giải đáp được thắc mắc trong lòng, Gia Mỹ không một chút do dự chạy tới trước xe ngựa và hỏi:

- Thúc ơi?

Thiết Hàn đang tính bước lên xe ngựa thì chợt nghe thấy có người gọi mình. Theo bản năng, hắn xoay người lại.

Phát hiện có một tiểu cô nương xinh xắn đang đứng trước mặt, hắn nghĩ thầm

"đây chắc là tiểu thư của một nhà quyền quý nào đó".

Đoán rằng con bé này lại kêu mình chở đi, hắn thở dài tỏ vẻ bất lực, sau đó cúi người, nói:

- Tiểu thư gọi tiểu nô?

Chứng kiến biểu cảm và hành động của thúc, Gia Mỹ liền lật đật khom lưng, dùng tay nâng người của thúc ấy lên và giải thích:

- Thúc không cần khách xáo đâu ạ.

À cháu có chuyện muốn hỏi ạ?

Nghe vậy, Thiết Hàn ngẩng đầu lên và không một chút do dự nói:

- Mời tiểu thư hỏi. Chỉ cần việc gì tiểu nô biết, chắc chắn tiểu nô sẽ ân cần giải đáp cho tiểu thư rõ.

Được sự cho phép của thúc ấy, nàng nhanh chóng đem nghi hoặc của bản thân ra:

- Tên công tử hồi nãy đã trả tiền cho thúc chưa ạ?

Nghe câu hỏi này, Thiết Hàn đờ người ra.

Thấy thúc ấy im lặng, Gia Mỹ nhíu nhíu mày. Tuy nhiên rất nhanh, từ sau lưng, giọng của Thi Sách vang lên:

- Ở đây càng lâu, thì xem như hôm nay, bụng của thúc chắc đói meo mất. Để cho thúc ấy đi đi, có gì huynh sẽ giải thích cho muội hiểu.

Trước những lời này, Gia Mỹ có chút bất ngờ.

Nhưng khi nhìn vào đôi mắt trấn tĩnh của Thi Sách, nàng chợt cảm thấy hắn rất đáng tin cậy để bản thân có thể gửi gắm niềm tin.

Hồi phục tinh thần, Gia Mỹ khẽ gật đầu một cái và đáp:

- Dạ!

Không bao lâu sau, tiếng ngựa hí cất lên.

Nhìn chiếc xe ngựa đang ngày một xa khuất, Thi Sách nói:

- Không biết tại nơi muội sống như thế nào. Nhưng ở đây, bọn công tử và tiểu thư rất hách dịch.

- Đi tới quán ăn, hay đi xe ngựa, bọn chúng đều không trả tiền. Mà cho dù có trả tiền, người dân cũng không dám nhận. Vì một khi nhận số tiền này, xem như đường sống của họ cũng chấm dứt.

Những lời này vừa lọt vào tai, Gia Mỹ dậm chân và bực tức nói:

- Sao người dân không báo cáo chuyện này cho Quan phủ biết?

Khóe môi của Thi Sách chợt cong lên khi nghe câu hỏi này.

- Báo Quan? Haha! Phụ thân của tụi mình là Quan đó. Đừng đùa, chúng nó đều cá mè một lứa thì phụ thân xử kiểu gì? Không khéo, mệnh của cả gia tộc đều đi tong.

Nhìn vẻ trào phúng trên gương mặt non nớt kia, Gia Mỹ lắc đầu và hỏi tiếp:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!