Chương 8: (Vô Đề)

11

Ta rời khỏi cung.

Quảng Bình Hầu bị cách chức.

Từ một vị hầu gia nắm quyền thực sự trở thành một hầu gia nhàn rỗi.

Ngay cả tư cách vào triều nghe chính sự cũng không còn.

Lão ta rất muốn đánh cho Vệ Hà một trận nên thân.

Nhưng Vệ Hà bây giờ đang sống dở c.h.ế. t dở.

Vốn vết thương do bị đánh gậy chưa khỏi hẳn, lại còn ngâm mình dưới nước lâu như vậy.

Về đến phủ liền sốt cao.

Đến giờ vẫn chưa hạ sốt.

Quảng Bình Hầu phu nhân thành tâm cầu nguyện cho Vệ Hà.

Thật là một người mẹ tốt.

Nhưng ta lại cảm thấy thật mỉa mai.

Ta đến Quảng Bình Hầu phủ tuyên chỉ.

Phụ hoàng ban hôn, gả Tuyết Linh cho Vệ Hà.

Quảng Bình Hầu nhận thánh chỉ với vẻ mặt nhăn nhó, cố nặn ra một nụ cười với ta:

"Điện hạ, người xem chuyện này nên làm thế nào ạ?"

Ta thản nhiên nói:

"Bản cung đã nhờ Khâm Thiên Giám xem ngày, ngày mai là ngày lành, đến lúc đó mọi thứ làm đơn giản, Hầu phủ cứ phái người đến đón người là được."

"Có phải quá vội vàng không?"

Ta nhìn lão ta với một nụ cười nửa miệng.

"Hầu gia muốn làm lớn à?"

Quảng Bình Hầu nhíu mày suy nghĩ, rồi lại thở dài một hơi:

"Vậy cứ theo lời công chúa, mọi thứ làm đơn giản."

Có lẽ lão ta đã nghĩ đến tình cảnh hiện tại của Quảng Bình Hầu phủ.

Phụ hoàng chán ghét.

Thái tử ca ca chán ghét.

Lại còn bị tước đoạt quyền thực.

Lão ta rõ ràng là người của Đoan Vương.

Ai đến dự hôn lễ của lão ta, kẻ đó rất có thể là đồng bọn của lão ta.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!